Gia chánh

Tuesday, March 15, 2016

Nếu đất Việt đau thương không thấy biển



Nguyễn Việt Chiến
Nhà báo

     


    Nếu đất Việt đau thương không thấy biển

    Nếu đất mẹ xót xa không thấy biển?
    Biển yêu thương che chở suốt ngàn đời
    Hồn dân Việt lắng trong hồn sóng biển
    Tiếng dân ca còn mặn muối trùng khơi
    Nếu đất Việt rồi đây xa cách biển?
    Biển đau thương sẽ dựng sóng ngàn đời
    Lời ông cha dặn cháu con muôn thuở
    Đem máu xương gắng giữ lấy biển trời
    Nếu sông núi ngày mai không gặp biển?
    Hồn Vọng phu trên sóng mãi hướng về
    Hoàng Sa cát còn trầm vang máu đỏ
    Máu Việt mình Trường Sa vẫn lắng nghe
    Nếu quê hương nghẹn ngào mồ côi biển?
    Đi về đâu những con sóng lạc loài
    Đêm mất biển bơ vơ hồn đảo thức
    Gọi đất liền cháy bỏng những ban mai
    Nếu đất Việt đau thương bị mất biển?
    Mây Trường Sơn u uất sẽ thôi bay
    Sóng sông Hồng quặn sôi mùa lũ đỏ
    Đồng Cửu Long bóng lúa mãi hao gầy
    Nếu quê mẹ thân yêu xa vắng biển?
    Ta về đâu trên sóng nước quê mình
    Khi Tổ quốc như con tàu nhớ biển
    Suốt đêm dài thao thức đợi bình minh
    Nếu đất nước đau lòng không thấy biển?
    Nước trăm sông không còn chảy yên bình
    Mẹ Việt Nam ngàn đời không chịu nhục
    Con lẽ nào lại từ chối hy sinh
    Nếu quê hương yên lành bị mất biển?
    Mắt trẻ thơ không thấy sóng dâng trào
    Không thấy cát trên ban mai biển biếc
    Nắng tự do trên biển ấm khát khao
    Nếu sông núi thân thương mồ côi biển?
    Tiếng mẹ ru không còn bóng hàng dừa
    Không thấy cánh chim chiều về rợp đất
    Đêm trăng lên không tiếng gió biển đùa
    Nếu đất Việt quặn lòng thương nhớ biển?
    Sóng Trường Sa mong đội đá vá trời
    Mưa Hoàng Sa bóng thuyền miền lưu lạc
    Vẫn ngóng về đất mẹ Việt Nam tôi
    Nếu quê mẹ mùa xuân xa vắng biển?
    Muối đời cha còn mặn chát sóng lừng
    Muối đời mẹ thấm vào từng mất mát
    Con lẽ nào sống quay mặt dửng dung
    Nếu quê hương mùa hè xa cách biển?
    Con cá đau mùa sinh nở tìm về
    Con cá giận phận mình sao bèo bọt
    Biển ngàn đời không còn chỗ chở che
    Nếu đất mẹ mùa thu xa vắng biển?
    Mưa Sài Gòn thôi ướt tóc em bay
    Thu Hà Nội không thơm màu cốm mới
    Phố cô đơn đội một mảnh trăng gầy
    Nếu đất nước mùa đông không sóng biển?
    Đỉnh Hoàng Liên cô độc giữa sương mù
    Hải Vân núi bơ vơ bên đèo tối
    Vó ngựa khua thấp thỏm dưới sao mờ
    Nếu xứ sở dân ca không thấy biển?
    Mái đình quê lưu dáng mũi thuyền cong
    Nàng yếm đũi chân trần thèm khỏa sóng
    Biển nơi đâu, ta khát biển cháy lòng
    Nếu đất Việt ngậm ngùi mồ côi biển?
    Núi sông kia không lẽ ngủ quên rồi
    Tiếng Nguyễn Trãi bình Ngô trong máu khóc
    Gặp Nguyễn Du tiếng Việt chẳng mồ côi
    Nếu đất mẹ trắng tay không còn biển?
    Triệu ngư dân phải mưu sống cách nào
    Khi giặc biển lùa ta vào cõi chết
    Ta ngực trần đối mặt với gian lao
    Nếu sông núi uất hờn thương nhớ biển?
    Đất quê hương đâu phải chốn lưu đày
    Mẹ sinh ta trong tên bay, đạn lạc
    Đất phù sa nuôi ta lớn mỗi ngày
    Nếu Tổ quốc xót xa bị mất biển?
    Dân Việt ta quyết giữ lấy biển này
    Hồn sông núi ngàn năm mong rửa hận
    Tiếng trống đồng mùa chim Lạc còn bay
    Nếu đất nước yêu thương mồ côi biển?
    Có lẽ nào con cháu chịu khoanh tay
    Chín chục triệu trái tim nghe biển gọi
    Thề giữ gìn đất mẹ Việt Nam đây
    Nguyễn Việt Chiến
    nguồn: vnexpress.net

    No comments:

    Post a Comment