Đồng đội cũ trong tim buồn và nhớ,Áo nhà binh, giày trận, súng, ba-lô.Thịt ba-lát, rau rừng, cơm gạo sấy,Chiều dừng quân thương em gái vô bờ !Tết tiền đồn lương khô thay bánh mức,Bàn thờ Cha bằng thùng đạn Pháo-binh.Bình vỏ đạn cắm đầy hoa cỏ dại,Tấm lòng con trong thời buổi đao binh.Đêm ba mươi mượn vài chung nước lãThay trà thơm chờ đón phút giao mùaNơi quê nhà một mình ai tựa cửaThương quá mẹ già ngóng đợi con xa.Đón giao thừa quay quần trong lô-cốt,Rượu bi-đông uống cạn lãng quên đời.Tiếp tế trễ chuyền tay từng điếu thuốc,Chúc mừng nhau năm mới ấm tình người.Đời lính chiến chẳng màng gì danh lợi,Trĩu đôi vai gánh vác nợ sơn hà.Mơ ước một ngày thanh bình muôn lối,Khắp thôn làng vang dội khúc hoan ca.Ta đã từng sống một thời như thế,Chí làm trai không thẹn với non sông.Xin cúi đầu tạ hồn thiêng sông núi,Sinh ra ta con cháu giống Lạc-Hồng !Lê phi Ô
Saturday, January 23, 2016
TẾT và LÍNH, thơ Lê Phi Ô
Labels:
Thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment