Từ chuyện CA đánh cả con nít, thử đoán tương lai của đảng CS
Có thể nói hành động của CA đánh cả con nít và rất nhiều người dã man hôm nay 8/5, đánh tàn ác với Đỗ Đức Hợp, Huỳnh Anh Tú, Phạm Thanh Nghiên … hôm 1/5 là chiến thuật của chính quyền.
Họ muốn gởi một thông điệp là họ rất độc ác, để mọi người dầu căm thù họ hơn cả bọn trộm chó. Nhưng lại sợ ăn đòn mà không xuống đường.
Chiến thuật này đúng trong thời gian ngắn, mà cụ thể từ trước tới ngày 1/5 số lượng người biểu tình không bao giờ quá 250 người.
Chiến thuật này rất sai, khi hôm nay, dòng nước chết chóc màu vàng sẩm đó đang từ từ quyét xuống phương Nam tiêu diệt Biển. Có nghĩa là tuần này sẽ có thêm cá chết, biển chết. Và như vậy thì biểu tình sẽ nổ ra nữa, vì người ta chấp nhận bị đánh để được nói lên chứ không im lặng ở nhà chờ độc tràn lan rồi lên bàn ăn của họ.
Nhưng quan trọng nhất là một sai lầm về chiến lược. Bởi vì:
– Đặc tính người Việt khi uất ức gì họ không nghĩ tới xuống đường bày tỏ mà muốn tới đốt phá tại địa phương.
– Đặc tính của người Việt là rất nhát để xuống đường đi đầu một cách ôn hòa, nhưng lại rất man rợ khi gần nhà như chuyện một nhóm nhỏ đánh chết những tên trộm chó.
– Đặc tính của người Việt là cứ xuề xòa cho qua, nhưng khi dồn nén thì họ bùng lên đốt phá.
– Đặc tính của người Việt là nghi ngờ các nhóm lớn như đi biểu tình, nhưng lại tin và liều lĩnh với các nhóm nhỏ để đốt phá cục bộ
…..
Tất cả những điều đó cho thấy cuộc cách mạng tương lai của Việt không phải là cuộc cách mạng đường phố, mà là một cuộc đồng khởi nhỏ nhưng khắp nơi.
Sự uất ức cứ đè nén, dâng cao, không được xả ra bằng các cuộc biểu tình được, đến lúc nào một nhóm nhỏ cùng địa phương không chịu nổi vùng lên đốt phá …. điều này làm kích thích các địa phương khác làm theo. Nó bổng trở thành phong trào, mà dầu CA có đông có trang bị bao nhiêu nữa cũng không phân tán đàn áp được.
Lẽ nào, chọn đàn áp là chọn cách chết như những tên trộm chó, Hay là số phận Dân tộc ta Thay đổi phải như vậy, chứ không phải một thay đổi bằng đối thoại trên đường phố bởi các cuộc biểu tình !?
____
Hình ảnh trẻ em bị đánh đập trong buổi biểu tình sáng Chủ Nhật 8/5:
Facebooker Vĩnh Phước Đoàn Trương: “Bé Anh Thư đem cơm vào cho các cô chú bị bắt sáng nay. CA phường số 6 không cho đem vào và một xe con trong đồn CA chạy ra, bé Anh Thư chặn lại hỏi lý do tại sao các ông không cho đem cơm vào thì thằng CA chạy xe cán vào chân bé Thư. Bé Thư la lên ông cán vào chân tôi. Thằng chó đó vẫn cố tình cán chân em“.
Clip phỏng vấn các cháu nhỏ bị bắt trước đó:
Biểu tình ở Sài Gòn
Mạnh Kim
ảnh Mạnh Kim
Toàn bộ cơ bắp an ninh của thành phố đã được phát huy tối đa để trấn áp khốc liệt cuộc biểu tình hôm nay. Khoảng 9g, tất cả giao lộ dẫn vào công viên trước Dinh Độc lập đều bị hàng rào sắt lẫn hàng rào người (cảnh sát, an ninh, cơ động, trật tự đô thị…) chặn kín. Đoàn biểu tình không thể tuần hành và chỉ có thể đi đến trước Nhà thờ Đức Bà. Thật sự là không cần thiết phải dùng bạo lực vì tất cả chúng tôi đã bị vây chặt như trong rọ cá. Nhưng những cú đá và những nắm đấm tàn bạo đã được vung ra liên tục.
Cứ vài phút tôi lại nghe hàng loạt tiếng thất thanh: “Bắt người, bắt người…!”. Vài phút lại thấy một nhóm thường phục vây kín vài người, đấm đá túi bụi như kẻ thù rồi đẩy nhanh họ lên xe bus. Kỹ thuật trấn áp biểu tình lần này được thực hiện bài bản và chuyên nghiệp. An ninh đã trà trộn và lẫn vào đoàn biểu tình ngay từ đầu để quan sát và “định vị” những người được đánh giá là “nguy hiểm”. Những người này được đẩy dần đến chỗ hàng rào an ninh và từ một cái nháy mắt ra hiệu, họ bị lôi ra ngoài rất nhanh để tống vào xe.
Những người biểu tình đứng đầu hàng bị bắt liên tục, bất luận là ai, kể cả phụ nữ. Khoảng 10g, tôi nghe các bạn tôi hét lên thất thanh: “Bee bị đánh, Bee bị đánh!”. Chen vội đến đó, tôi thấy một bên mặt Bee bầm tím. Cô khóc tức tưởi: “Em bị xô té rồi tụi nó đạp lên mặt em. Tụi nó nắm tóc bé Saphire định bắt luôn nữa!”. Saphire, bé gái 10 tuổi, con của Bee, đã nói với mẹ rằng hôm nay con muốn theo mẹ đi biểu tình, con muốn biển sạch, con muốn môi trường trong lành, con muốn ăn cá không bị nhiễm độc... Hôm nay, ước muốn đơn giản của một bé gái đã được đáp trả bằng những cái giật tóc, những cái xô ngã nhào, và cú đá hung bạo vào mặt mẹ cháu. Ôm Saphire, tôi hỏi cháu, con có sợ không. Cháu lắc đầu. Tôi muốn hỏi mọi người, hôm nay, có ai sợ không ?
Cứ vài phút tôi lại nghe hàng loạt tiếng thất thanh: “Bắt người, bắt người…!”. Vài phút lại thấy một nhóm thường phục vây kín vài người, đấm đá túi bụi như kẻ thù rồi đẩy nhanh họ lên xe bus. Kỹ thuật trấn áp biểu tình lần này được thực hiện bài bản và chuyên nghiệp. An ninh đã trà trộn và lẫn vào đoàn biểu tình ngay từ đầu để quan sát và “định vị” những người được đánh giá là “nguy hiểm”. Những người này được đẩy dần đến chỗ hàng rào an ninh và từ một cái nháy mắt ra hiệu, họ bị lôi ra ngoài rất nhanh để tống vào xe.
Những người biểu tình đứng đầu hàng bị bắt liên tục, bất luận là ai, kể cả phụ nữ. Khoảng 10g, tôi nghe các bạn tôi hét lên thất thanh: “Bee bị đánh, Bee bị đánh!”. Chen vội đến đó, tôi thấy một bên mặt Bee bầm tím. Cô khóc tức tưởi: “Em bị xô té rồi tụi nó đạp lên mặt em. Tụi nó nắm tóc bé Saphire định bắt luôn nữa!”. Saphire, bé gái 10 tuổi, con của Bee, đã nói với mẹ rằng hôm nay con muốn theo mẹ đi biểu tình, con muốn biển sạch, con muốn môi trường trong lành, con muốn ăn cá không bị nhiễm độc... Hôm nay, ước muốn đơn giản của một bé gái đã được đáp trả bằng những cái giật tóc, những cái xô ngã nhào, và cú đá hung bạo vào mặt mẹ cháu. Ôm Saphire, tôi hỏi cháu, con có sợ không. Cháu lắc đầu. Tôi muốn hỏi mọi người, hôm nay, có ai sợ không ?
NGUỒN : FB Mạnh Kim 8.5.2016
Tội ác sẽ chỉ gây thêm căm hờn
8-5-2016
Những kẻ gây ra những hành vi này có thể làm tổn thương một số người dân. Nhưng sự căm hờn tích tụ lại sẽ là những nhát cuốc đào mồ chôn chế độ bạo quyền.
Vài quân đốn mạt lu loa rằng tại sao những người làm cha mẹ này lại mang theo con cái của mình để chúng bị bạo hành??? Lối nghĩ ấy đốn mạt và đê hèn cũng giống nhận thức và nhân cách của chúng vậy. Đây là một cuộc tuần hành vì hoà bình, trẻ em cũng có quyền và phải tham gia vì chúng đang sống, đang lớn lên và đang hít thở cùng một bầu không khí. Chúng không trách những tên côn đồ được nhà nước trao quyền mà lại trách người dân tại sao lại để lũ côn đồ được pháp luật bảo kê ấy đánh? Lũ khốn kiếp.
Trong một cái tổ vỡ thì làm gì có trứng lành. Khi đến thứ căn bản nhất là một đất nước có bầu không khí có thể thở được cũng không còn thì vì lý do gì mà những người làm cha mẹ ấy không được mang theo con cái họ, cũng chính là niềm hy vọng đau đáu của họ để đấu tranh trong hoà bình?
Bạo quyền rồi sẽ chỉ đổi lấy căm hờn. Những kẻ đàn áp người dân của đất nước và cả những kẻ ủng hộ chúng rồi sẽ phải trả giá đắt cho tội ác này.
Hãy nhìn kỹ những bức hình này, hãy suy nghĩ về nó. Người mẹ này và em bé này đã bị đánh chỉ vì biểu lộ khát vọng có một đất nước sạch hơn cho mình, cho con cái mình, cho cả những người khác nữa trong ôn hoà. Họ tuần hành trong hoà bình với hy vọng được lắng nghe, và chúng lắng nghe bằng vũ lực và đàn áp. Họ bị đánh vì họ còn lẻ loi và thiếu những bàn tay che chở cho họ. Đừng để thứ bạo quyền gây căm hờn này hoành hành thêm nữa. Lần sau, hãy góp cánh tay mình.
No comments:
Post a Comment