Những vần thơ được gợi ý từ những vóc dáng
LPO - 1970
yêu kiều: Phương-Hồng-Quế & Trang-Thanh-Lan.
Phương-Hồng-Quế
MỘNG....
Ru em tròn mộng mấy vần thơ,
Tóc xõa vai nghiêng dáng liễu mờ...
Cứ ngỡ em về đêm nguyệt lạnh,
Ru hồn ta dưới ánh trăng mơ.
Chao ơi ! Mỹ nữ sao kiều diễm,
Mỗi bước nghê thường mỗi bước thơ.
Cánh cửa vườn xuân vừa mở lối,
Ta dìu em bước dưới trăng mơ !
....và Em
Dáng tiểu thơ xõa tóc bên trời,
Hương bay theo gió bóng chiều trôi.
Vườn xuân thấp thoáng người năm cũ,
Em của hồn tôi giấc mộng đời.
Lê Phi Ô
Trang-Thanh-Lan
Cám ơn đời, cám ơn người đã cho tôi những giây phút
rung động thật sự để còn thấy được rằng...trong cái
điên ba của cuộc thế đầy bất trắc, vẫn còn cái đẹp hiện hữu.
Cái đẹp của tình người, của tình chiến hữu và của những người
em gái hậu phương đối với người đã từng.. một thời
xông pha trận mạc !!!
MỘT THỜI LÍNH TRẬN
Ta từng có một thời làm lính trận,
Súng đạn, ba lô trĩu nặng đôi vai.
Tuổi đôi mươi sá gì đời sương gió,
Mộng sông hồ cho thoả chí làm trai.
Rồi từ đấy đi vào miền gió cát,
Mảnh chinh y thấm máu bạn, máu thù.
Có những lúc dừng chân nơi lũng thấp,
Tiễn bạn mình vào chốn nghỉ thiên thu.
Đêm từng đêm dừng chân trên đất địch,
Đêm từng đêm dừng chân trên đất địch,
Dưới chiến hào đợi giặc lúc trăng lên.
Chợt một thoáng mơ về nơi phố thị,
Nhớ người yêu ta thầm khẻ gọi tên.
Nhưng quê cũ vẫn một màu tang tóc,
Súng đạn quân thù xé nát làng quê.
Đất nước tang thương ngập tràn tiếng khóc,
Lính trận ra đi mãi bước không về...!
.............................................................
Lê Phi Ô
LPO - 1970
No comments:
Post a Comment