Gia chánh

Thursday, December 3, 2015

Lời trần tình của Gái điếm (thơ cay)

Em lấy Tầu sao các anh lại tức!
 Đô la nhiều em mặc sức mà tiêu
 Lấy việt cộng tiền Hồ đáng bao nhiêu
 Làm sao đủ để cho em mua sắm?
 
 Thằng Tầu già nó thương em nhiều lắm!
 Chẳng làm gì chỉ nằm ngửa mà thôi
 Số em hên nên sung sướng một thời
 Hơn Thúy Kiều trong Đoạn Trường thuở trước!

 Đừng chửi em vì em không bán nước
 Bán nước là bọn Trọng, Dũng, Thanh, Sang
 Thân phận em chỉ làm Gái đi hoang
 Chỉ bán trôn để lấy tiền nuôi miệng !

 Nước Việt ta giặc Hồ đem cống hiến
 Cho giặc Tầu kiếm tỉ tỉ đô la
 Em có gì chỉ có mỗi lá đa
 Để làm vốn sống qua đời dương thế

 Hồ cáo già hắn ngồi trông bệ vệ
 Ngay trong chùa nó ngang Phật Thích Ca
 Cộng bắt dân vái lạy giống quỷ ma
 Sao không chửi... cứ nhè em la mắng!
 
 
Vì cộng nô cuộc đời em cay đắng
 Kể từ ngày chúng "giải phóng" miền Nam
 Em đói khổ chẳng có việc chi làm
 Nên làm đĩ đi giúp vui thiên hạ !

 Còn quê hương lũ giặc Hồ tàn phá
 Rừng đầu nguồn cũng đem cúng giặc Mao
 Tầu cướp đảo... toàn dân chống xôn xao
 Chúng tỉnh bơ vẫn ăn chơi lễ hội
 Em làm đĩ xét ra không đáng tội
 Để mọi người phải nguyền rủa ngày đêm
 Lũ giặc cộng bán nước rõ từng tên
 Sao không chửi, chửi chi em tốn sức!
 
 
Baky Hà Nội

 

No comments:

Post a Comment