Gia chánh

Friday, November 27, 2015

PARIS Sau 10 Ngày Khủng Bố_by Bích Xuân

Những nơi văn hóa tại Paris tất cả sinh hoạt trở lại bình thường. Các nơi hòa nhạc sau các cuộc tấn công, gía vé giảm 80%, có nơi vô cửa tự do .
Con đường gần tiệm cà phê, nhà hát Bataclan, và những nơi nạn nhân thiệt  mạng dân chúng tụ tập tưởng niệm vinh danh các nạn nhân bị tấn công 13-11, người người cúi đầu với giọt nước mắt cảm xúc để truyền đạt suy nghĩ của mình, chia buồn với các gia đình nạn nhân đa số còn son trẻ.
Bầu không khí nơi đây có thể miêu tả như là một thông điệp hòa bình trộn lẫn niềm đau của chính mình cùng với nỗi mất mát lớn lao của gia đình nạn nhân. Các tôn giáo như Phật giáo, Công giáo, Do Thái giáo, Hồi giáo… tất cả đến để cầu nguyện và thể hiện tình yêu thương đoàn kết với nước Pháp.

Bích Xuân

Vấn đề xã hội qua góc nhìn của bạn Lâm Ngân Mai


Phóng Sự Bằng Hình: Biểu Tình chống phái đoàn Việt cộng Trương Tấn Sang

Phóng sự bằng hình: Frankfurt am Main, CHLB Đức: Thứ Năm, ngày 26 tháng 11 năm 2015: Từ 13 giờ đến 17 giờ: Biểu Tình chống phái đoàn Việt cộng Trương tấn Sang! TTSang và đồng bọn nhục nhã chui cửa hậu!! Đả đảo bè lũ Việt gian Cộng sản buôn dân, bán nước cho Tàu Cộng!!!
---


Thursday, November 26, 2015

5 phút để nắm rõ 3 nguyên tắc cần biết khi gặp khủng bố





Vừa qua, vụ xả súng khủng bố ở Paris làm chết hàng trăm người chỉ trong vòng 1 ngày, làm cho nhiều người thật sự lo sợ,  và hoang mang. Vậy nếu một cuộc khủng bố xảy ra, thì chúng ta cần hành động như thế nào, để tự cứu mình, và giúp đỡ người xung quanh? Chạy đi, hay ở lại; ẩn nấp, hay xuất hiện; đánh lại, hay cố thủ?
Đó cũng là lý do tại sao mà chính quyền thành phố Houston, Hoa Kỳ,  cho ra đời đoạn video hướng dẫn cách ứng xử,  khi gặp một cuộc khủng bố tấn công với tên gọi: “Khi cuộc tấn công khủng bố đến !”. Tuy chỉ dài hơn 5 phút, nhưng đoạn video này sẽ mang đến cho chúng ta 3 nguyên tắc trọng yếu, để có thể nâng cao khả năng sống sót, khi không may mắn gặp phải một sự việc như vậy.

(Ảnh chụp/youtube)
(Ảnh chụp/youtube)

(Ảnh chụp/youtube)
(Ảnh chụp/youtube)

(Ảnh chụp/youtube)
(Ảnh chụp/youtube)

Đa số không ai trong chúng ta được trang bị tốt kiến thức, hay kinh nghiệm gì về điều này, vì vậy mà khi tình huống xảy đến mọi người đều không biết hành xử ra sao. Nhưng nếu có gặp phải nó, thì sự sống còn lại phụ thuộc vào những gì mà chúng ta làm ngay lúc đó. Hãy xem kỹ video, và nắm chắc những điều cần biết, cũng như đừng quên chia sẻ bài viết đến với mọi người, để cùng nhau có được kiến thức bổ ích này nhé!

Nguyên Nguyên.



Cách làm cầu bắt ngang trên sông rất hay


Chuyện Chúng Mìnḥ - Viết bằng tên các bản nhạc

Nguyễn Hữu Huấn

Anh là người LÍNH TRẬN MIỀN XA và là NGƯỜI XA THÀNH PHỐ . Anh vẫn sống cuộc đời BỀNH BỒNG như con NGỰA HOANG vào một BUỔI SÁNG MÙA XUÂN bôn ba trên BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT . Anh vẫn NHƯ CÁNH VẠC BAY theo bóng CON THUYỀN KHÔNG BẾN, hòa với CÁT BỤI TÌNH XA trong ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA, để nhìn MÂY LANG THANG như kẻ MỘNG DU theo VẾT CHIM BAY và khóc cho TUỔI ĐÁ BUỒN.

  Sau 24 GIỜ PHÉP trở về với TIẾNG MƯA ĐÊM của CHIỀU PHI TRƯỜNG hoang vắng , anh với CON TIM THẬT THÀ hằng nguyện cầu LẠY TRỜI CHO CON ĐƯỢC BÌNH YÊN, để anh sẽ được RU EM TRỜI MƯA THÁNG TÁM. Anh hằng ao ước XIN MỘT NGÀY MAI CÓ NHAU để ANH VỀ VỚI EM trong một ĐÁM CƯỚI NHÀ BINH, một ĐÁM CƯỚI NGHÈO nhưng thắm đậm tình DUYÊN QUÊ, và để em ĐỪNG TRÁCH LÍNH VÔ TÌNH ...

  Ròng rã BẢY NGÀY CHỜ MONG, anh đã nhận được LÁ THƯ GỞI NGƯỜI CHIẾN TUYẾN em viết cho anh. Em bảo em BUỒN bởi vì anh vẫn SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM và bỏ mặc NGƯỜI YÊU CÔ ĐƠN lang thang ôm NIỀM ĐAU CỦA CÁT trong những chiều MƯA TRÊN BIỂN VẮNG. Em trách anh thích chạy theo những HẠNH PHÚC LANG THANG mà chỉ dành cho em một thứ HẠNH PHÚC NỬA VỜI và còn dọa sẽ GẶP NHAU LÀM NGƠ nữa...

  Này NGƯỜI YÊU VĂN KHOA của anh ơi ! Anh là LÍNH MÀ EM, nhưng là một NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH, chúng
 bao giờ biết ĐỂ QUÊN CON TIM nơi TRƯNG VƯƠNG KHUNG CỬA MÙA THU nào đó ! Anh vốn là CHÀNG TRAI THẾ HỆ trong buổi loạn ly, và trên suốt CON ĐƯỜNG MANG TÊN EM anh vẫn chưa đi hết nổi NỬA BƯỚC ĐƯỜNG TÌNH, nhưng vẫn muốn có gì tạm gọi là CHÚT QUÀ CHO QUÊ HƯƠNG. Cho dù MÙA ĐÔNG CỦA ANH có TUYẾT RƠI buốt giá, nhưng NIỀM THƯƠNG NHỚ ấy vẫn là CHÚT VẤN VƯƠNG TRONG TIM, và anh xin giữ lại những HOÀI CẢM ấy như một chút HẠNH PHÚC DỊU DÀNG trong những chiều NẮNG HẠ êm đềm.

  NẾU TA ĐỪNG QUEN NHAU thì em nào phải BÂNG KHUÂNG CHIỀU NỘI TRÚ với những GIỌT NẮNG BÊN THỀM. Vậy thì em HÃY CỨ VUI NHƯ MỌI NGÀY và HÃY YÊU NHƯ CHƯA YÊU LẦN NÀO nghe em, bởi vì KHÔNG PHẢI TẠI CHÚNG MÌNH đâu em nhé !

  Trong MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM cùng với những CHUYẾN TÀU HOÀNG HÔN, tàu anh bay cao như CUỐN THEO CHIỀU GIÓ, bỏ lại THÀNH PHỐ SAU LƯNG để đi tìm NGƯỜI Ở LẠI CHARLIE trong khu RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP. Anh bay trong vùng TUYẾT TRẮNG vây quanh, như những VẾT CHIM BAY trên giòng SUỐI TÓC em chạy dài trên
TÀ ÁO XANH trong một ngày CHỦ NHẬT TƯƠI HỒNG.

  Anh đã GỢI GIẤC MƠ XƯA để nhìn thấy MƯA TRONG MẮT EM và nghe được TIẾNG HÁT NỬA VỜI. Những NỖI NHỚ MỊT MÙ ấy phải chăng là một thứ tình MONG MANH trong MỘT GIẤC MƠ HOA, mà qua NHỮNG CON MẮT TRẦN GIAN người ta vẫn bảo là TÌNH ĐẾN RỒI ĐI, nhưng anh lại gọi đó là TÌNH LÍNH .

  Còn EM TÔI, em là NGƯỜI CON GÁI VIỆT NAM DA VÀNG, em duyên dáng hơn NÀNG TRUNG HOA XINH ĐẸP, em ngát thơm hơn cả CÁNH HỒNG TRUNG QUỐC trổ hương, vì em chính là CÔ BẮC KỲ NHO NHỎ trong THUNG LŨNG MÀU HỒNG với HUYỀN THOẠI CỦA MỘT NGƯỜI CON GÁI.

  Nào ngờ, TA ĐÃ YÊU EM LẦM LỠ vì trời bắt em mang một PHẬN GÁI THUYỀN QUYÊN như NGƯỜI TÌNH ELISÉE đa đoan đang chớm bước vào TUỔI BIẾT BUỒN. Em thích sống trong KIẾP ĐAM MÊ của một NGÀY MAI CHIỀU TỐI VỘI VÀNG và đắm chìm trong những CƠN LỐC CỦA TÌNH YÊU.

  Em thường khát khao những GIÂY PHÚT THẦN TIÊN để mong được NGẤT SAY MEN TÌNH với những
 BƯỚC TÌNH HỒNG của chuỗi ngày TÌNH HÈ RỰC NẮNG. Và cũng chính em là NGƯỜI ĐI TRONG ĐÊM
 nên chỉ nhìn thấy mảnh MẶT TRỜI ĐEN với những cuộc TÌNH NHƯ BÓNG MA . Ấy thế mà em vẫn TẠ ƠN ĐỜI, chỉ vì em đã LẦM mà tưởng rằng đời đã ĐƯA EM VÀO HẠ. Rồi NHƯ ĐÁ NGÂY NGÔ chơ vơ TRÊN ĐỈNH MÙA
 ĐÔNG vào một lần ANH ĐI CHIẾN DỊCH, nhờ ĐÓM MẮT HỎA CHÂU soi sáng thay cho những ÁNH ĐÈN MÀU
 trong một ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ, anh đã XIN TỰ HỎI MÌNH để viết cho em một BỨC TÂM THƯ được trích ra từ trường khúc TÌNH THƯ CỦA LÍNH.

 Đó là những LỜI BUỒN THÁNH mà loài người đã phổ thành tấu khúc MỘT LẦN MIÊN VIỄN XÓT XA.Đó là những LỜI CUỐI của một CHIỀU KHÚC mà anh ước ao MỘT LẦN NÀO CHO TÔI GẶP LẠI EM. Và BÀI THÁNH CA BUỒN ấy đã ghi lại những DẤU VẾT TÌNH TA, để trong anh MỘT NGÀY NHƯ MỌI NGÀY vẫn NHƯ CHIẾC QUE DIÊM chợt lóe lên những NỖI NHỚ MONG MANH của cả MỘT ĐỜI TAN VỠ, tan theo từng GIỌT NƯỚC MẮT NGÀ chứa chan trong VŨNG LẦY CỦA CHÚNG TA .

  THƯỞ ẤY CÓ EM, ta đã TẶNG NHAU ĐÓA HỒNG của những ngày TÌNH CÒN LẤT PHẤT MƯA BAY. Anh vẫn thường gọi em là QUỲNH HƯƠNG, là BÉ YÊU và EM NHƯ MỘT NỤ HỒNG thơm ngát. NGÀY ẤY MÌNH QUEN NHAU, ngày ấy EM HIỀN NHƯ MA-SƠ, trong trắng với TRÁI TIM CÒN TRINH, và chúng ta đã dìu nhau đến chốn THIÊN ĐÀNG TÌNH ÁI. LÀM SAO TÔI QUÊN ĐƯỢC ngày EM ĐẾN THĂM ANH MỘT CHIỀU MƯA khi anh đang ngụp lặn với những NIỀM VUI CÔ ĐƠN trong một CĂN NHÀ NGOẠI Ô hẻo lánh.

  EM ĐẸP NHƯ MƠ bềnh bồng trong chiếc ÁO LỤA HÀ ĐÔNG, miệng khẽ nói: nào là VẪN MÃI YÊU ANH, nào là MỘT ĐỜI YÊU ANH và còn ghé sát bên anh thì thầm ...ANH LÀ TẤT CẢ.  Anh đã như ngụp lặn trong CƠN MƯA HỒNG của một mùa THU QUYẾN RŨ giăng giăng LÁ ĐỔ MUÔN CHIỀU, để rồi anh cũng cất cao tiếng hát…VÀ
 TÔI CŨNG YÊU EM .

  Ôi ! Những TÌNH KHÚC CHIỀU MƯA vang vang trong cơn MƯA CHIỀU KỶ NIỆM , để hồn anh GỞI GIÓ CHO MÂY NGÀN BAY và để em chẳng còn biết BÂY GIỜ THÁNG MẤY.   Lúc ấy MÀU MẮT NHUNG của em khép kín, để cho
 anh mân mê VÒNG TRÒN TRÊN BÃI CÁT ÊM bên cạnh khu RỪNG XƯA LÁ THẤP, nép thân dưới hai đỉnh HOA
 VÀNG thơm mùi sữa mẹ.

 Anh đã XIN THỜI GIAN NGỪNG TRÔI để được đổ tràn trong em những giọt CUỐI CÙNG CHO MỘT TÌNH YÊU . Em đã QUÊN CẢ LỐI VỀ và nằm im lìm NHƯ GIẤC CHIÊM BAO để uống cạn hết NỖI ĐAU DỊU DÀNG này... Kể từ ngày TÌNH NỒNG TRAO ANH mà không MỘT CHÚT SUY TƯ ấy, em đã trở thành ĐÀN BÀ, hay nói đúng hơn là NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG TÌNH YÊU. Cũng từ đó ÁO ANH SỨT CHỈ ĐƯỜNG TÀ và anh cũng đã trở thành ĐÀN ÔNG, tưởng mình đã nắm chắc được chùm CHÌA KHÓA TÌNH YÊU trong tay, rồi DỪNG BƯỚC GIANG HỒ và nghêu ngao GỌI NGƯỜI YÊU DẤU. Nào ngờ đâu, kể từ ngày MÁU NHUỘM BÃI THƯỢNG HẢI với VẾT THƯƠNG CUỐI CÙNG ấy, bỗng nhiên BIỆT KINH KỲ !!!

 Bây giờ đây, anh chỉ biết xin được CẢM ƠN EM YÊU DẤU đã cho anh những PHÚT NGÂY THƯỜNG TRONG ĐÊM vào một MÙA HÈ VÔ TẬN với NGƯỜI TÌNH TRĂM NĂM đã mất. Anh đã gọi đó là TÌNH NGHỆ SĨ, là BÃO TÌNH, là TÌNH SỬ ROMÉO-JULIETTE và vẫn thầm nguyện XIN CÒN GỌI TÊN NHAU mãi mãi .

  Nhưng rồi NHỮNG NGÀY YÊU NHAU trên suốt cả CON ĐƯỜNG TÌNH TA ĐI bỗng mang dấu vết của một GIẤC MƠ KHÔNG ĐẾN HAI LẦN. Ai ngờ đâu, lần TIỄN EM NƠI PHI TRƯỜNG hôm ấy lại là LẦN TIỄN ĐƯA CUỐI CÙNG. Anh LÊN XE TIỄN EM ĐI mà lòng thầm muốn TRÁCH NGƯỜI ĐI. Em đã SANG NGANG với NHỮNG BƯỚC CHÂN ÂM THẦM khi MÙA ĐÔNG SẮP ĐẾN, và em đã LẠNH LÙNG nỡ lòng DỨT ĐƯỜNG TƠ để con tàu CHUYỂN BẾN, cuốn trôi đi giòng NƯỚC MẮT CỦA MỘT LINH HỒN. Và rồi, EM CÒN NHỚ HAY ĐÃ QUÊN một ĐÊM BUỒN XÓT XA dạo ấy,

 NGHẸN NGÀO em đã hỏi anh :
- AI BUỒN HƠN AI ?
  Lúc đó anh vẫn còn MƠ KHÚC TƯƠNG PHÙNG của MỘNG BAN ĐẦU cho dù chất chứa TRĂM NHỚ NGÀN
 THƯƠNG, và anh đã trả lời rằng :
 - Hỡi NGƯỜI TÌNH LARA của anh, anh vẫn YÊU EM DÀI LÂU, anh vẫn mãi YÊU EM BẰNG TRÁI TIM ANH !
 Và TRƯỚC GIỜ TẠM BIỆT em còn hứa với anh rằng NGÀN NĂM VẪN ĐỢI !!!

 Thế là EM ĐÃ ĐI RỒI, mang theo cả NHỮNG LỜI RU CUỐI của một MÙA THU CHẾT. Còn anh , anh là NGƯỜI XA VỀ THÀNH PHỐ với NỬA HỒN THƯƠNG ĐAU, thất thểu như NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ trong CHIỀU MỘT MÌNH QUA PHỐ và ôm trọn lấy CHUYỆN PHIM BUỒN của một DUYÊN KIẾP phũ phàng.

Anh đã lê những BƯỚC CHÂN CHIỀU CHỦ NHẬT trong CƠN MƯA PHÙN vào một CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG, một buổi CHIỀU mà anh nghĩ CHƯA CHIỀU NÀO BUỒN BẰNG CHIỀU NAY. Anh đi vội qua phía GIÁO ĐƯỜNG IN BÓNG, miệng lâm râm GỌI EM NHƯ ĐÓA HOA SẦU và khấn nguyện rằng : "LẠY CHÚA CON LÀ NGƯỜI NGOẠI ĐẠO, nhưng con xin mãi được THEO DẤU CHÂN NGƯỜI ...".

  Rồi như BÁNH XE LÃNG TỬ đẩy đưa sau những ĐÊM DÀI CHIẾN TUYẾN , anh đã GIÃ TỪ VŨ KHÍ để cùng với NGƯỜI BẠN THÂN TÊN BUỒN thừa lúc TRĂNG RỤNG XUỐNG CẦU trong một ĐÊM CHÔN DẦU VƯỢT BIỂN, đã cùng nhau thề nguyền THÀ CHẾT TRÊN BIỂN ĐÔNG , ra đi trên CON THUYỀN VIỄN XỨ . Anh quyết XÓA TÊN NGƯỜI TÌNH và bỏ lại SÀI GÒN NIỀM NHỚ KHÔNG TÊN trên một CHUYẾN ĐÒ VĨ TUYẾN, đi theo LỜi GỌI CHÂN MÂY, theo đám hải âu BAY ĐI CÁNH CHIM BIỂN muôn trùng.

 Anh đã GIÃ BIỆT SÀI GÒN để trở thành NGƯỜI DI TẢN BUỒN, mà trong tim vẫn ấp ủ một GIẤC MƠ HỒI HƯƠNG...
  Rồi cứ thế, MỘT NGÀY TRÊN BI ĐÔNG ngồi đếm từng cánh HOA BIỂN là một ngày anh đã KHÓC CHO MỘT
THÀNH PHỐ MẤT TÊN, thương cho CHUYỆN MỘT CHIẾC CẦU ĐÃ GẪY năm xưa và nuối tiếc CUỘC TÌNH THOÁNG BAY của chúng mình hôm nào.
 Mai sau nếu có AI TRỞ VỀ XỨ VIỆT, xin gởi dùm tôi câu HÁT CHO NGƯỜI Ở LẠI, xin nhờ ĐÀN CHIM
 THA PHƯƠNG gửi trả về NGƯỜI TÌNH VIỆT NAM cuộc TÌNH LẦM LỠ năm xưa.

  Từ đây, TÔI VỚI TRỜI BƠ VƠ như người LỮ KHÁCH TRONG MƯA giữa HAI KHUNG TRỜi CÁCH BIỆT, mà thẫn thờ ĐI TÌM THƯƠNG YÊU. Nhiều lúc TƯỞNG RẰNG ĐÃ QUÊN, nhưng sao vẫn quá NGẬM NGÙI và đắng cay như những GIỌT CÀ PHÊ, cũng chỉ vì TÌNH ĐẦU VẪN KHÓ PHAI. Nếu NGÀY MAI KHI TÔI CHẾT ĐI, ai sẽ tìm lại cho tôi CÂY ĐÀN BỎ QUÊN của MÙA HÈ NĂM ẤY ?

  Ai dám nói TÌNH CHỈ ĐẸP KHI CÒN DANG DỞ ? Ai còn nhớ cho CHUYỆN TÌNH CỦA NGƯỜI TRINH NỮ TÊN
 THI ? Bây giờ QUÊ HƯƠNG BỎ LẠI và trong anh CHỈ CÓ EM giữa một GIÒNG SÔNG KỶ NIỆM . Cho dù đã
 quá MUỘN MÀNG nhưng anh cũng xin TRẢ LẠI EM YÊU cuộc tình SI MÊ của một lần LẦM LỠ .

 SÀI GÒN BÂY GIỜ BUỒN KHÔNG EM ? hay em vẫn RONG CHƠI DƯỚI TRỜI QUÊN LÃNG, để anh ôm trọn TRÁI
 TIM NGỤC TÙ của MỘT THỜI ĐỂ YÊU VÀ MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ? MƯA SÀI GÒN CÓ BUỒN KHÔNG EM và em có BAO GIỜ BIẾT TƯƠNG TƯ trong những chiều MƯA QUA THÀNH PHỐ vào MẤY ĐỘ THU VỀ ?
 Hay em đã mang TÌNH YÊU TRẢ LẠI TRĂNG SAO và đã vội QUÊN ĐI TÌNH YÊU CŨ, để anh ngồi đây BÊN CẦU BIÊN GIỚI mà KHÓC MỘT GIÒNG SÔNG với BIỂN NHỚ muôn trùng ?
MƯA SÀI GÒN MƯA HÀ NỘI có làm ƯỚT MI của ĐÔI MẮT NGƯỜI SƠN TÂY, có làm NGƯỜI YÊU TÔI KHÓC trong những chiều SÀI GÒN THỨ BẢY ? CÒN TUỔI NÀO CHO EM giữa những MỘNG PHÙ DU cám dỗ vây quanh ?
Bên này, anh vẫn NHÌN NHỮNG MÙA THU ĐI để mãi trách trời SAO VẪN CÒN MƯA RƠI, vẫn mãi lang thang trên con ĐƯỜNG XA ƯỚT MƯA rồi tự hỏi MÌNH MẤT NHAU BAO GIỜ ?

 THÔI ĐỪNG NHẮC CHUYỆN ĐÃ QUA làm gì nữa, cho DÙ TÌNH YÊU ĐÃ MẤT bởi vì TÌNH NGHĨA ĐÔI TA
 CÓ THẾ THÔI.

  Bây giờ NGƯỜI TÌNH TRĂM NĂM đã biến thành TÌNH LỠ TRĂM NĂM và TÌNH KHÔNG SUY TƯ nay chỉ còn là một thứ TÌNH THIÊN THU, là TÌNH BƠ VƠ, là TÌNH GIAN DỐI. Cho dù NGƯỜI CÒN ĐÓ TA CÒN ĐÂY nhưng cũng chỉ là TÌNH CÓ NHƯ KHÔNG và YÊU ĐƯƠNG CHỈ LÀ THẾ phải không em ?

  Anh xin TRẢ LẠI EM YÊU tất cả những gì của MƯỜI NĂM TÌNH CŨ và cho dù TÌNH VỖ CÁNH BAY rồi, nhưng anh cũng vẫn xin làm BÀI THƠ CUỐI CÙNG như một NIỆM KHÚC CUỐI cho những NGÀY ĐÁ ĐƠM BÔNG của HAI MƯƠI NĂM TÌNH CŨ xa xưa.

  THÔI ! Tất cả đã trở thành DĨ VÃNG rồi, hãy CHO TÔI ĐƯỢC MỘT LẦN can đảm để GIẾT NGƯỜI TRONG MỘNG, để mong sao quên đi THÚ ĐAU THƯƠNG này, và CON TIM SẼ VUI TRỞ LẠI không chừng ! Hãy cho tôi thành những GIỌT MƯA TRÊN LÁ để ấp ủ mãi LỜI NGUYỆN TRONG TÙ hôm xưa trong GIẤC NGỦ CÔ ĐƠN hôm nay. Tôi muốn mình THÀ NHƯ GIỌT MƯA rơi tơi tả trên những CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG, cầu mong tưới mát NHỮNG ĐỒI HOA SIM cho người .

  Tôi cũng XIN LÀM CHIM RỪNG NÚI để mong chờ ngày TUNG CÁNH CHIM TÌM VỀ TỔ ẤM, để được bay trên cánh ĐỒNG XANH bao la, bay mãi tận VỀ NƠI ĐẤT HỨA xa xăm, rồi cất tiếng kêu HẸN EM SÀI GÒN.
 Tôi cũng sẽ rong ca BÀI CUỐI CHO NGƯỜI TÌNH như một KỶ VẬT CHO EM biết ngày nào trao. Hãy cố nén cơn đau và cất tiếng BUỒN ƠI XIN HÃY QUÊN, hãy mạnh dạn nói rằng BUỒN ƠI TA CHÀO MI, rồi thu hết can đảm mà OẲN TÙ TÌ với cuộc đời còn lại, và sau cùng sẽ tự nhủ mình rằng : SỨC MẤY MÀ BUỒN, BỎ ĐI TÁM...

  NGUYỄN HỮU HUẤN


Cám ơn

Xin cám ơn những tấm lòng quảng đại
đã rộng tay đón nhận kẻ khốn cùng
Lại bắt đầu trên mảnh đất tạm dung
cho mầm sống tái sinh trong đời mới.

Đành là phải hướng lòng theo bước tới
nhưng vẫn còn cay đắng mối thương tâm
Đang râm rang nỗi nhớ rất âm thầm
của năm tháng, bể dâu mùa quốc nạn.

Xin cám ơn máu xương thời chiến loạn
đã bao năm vun xới đất Ông, Cha
Máu liệt oanh của trang sử Cộng Hòa
là thành lũy ngăn cuồng lưu hồng thủy.

Thân viễn xứ mà hồn nơi cố lý
Núi sông ơi! Đây mấy cõi quan hoài
Ký ức nào còn mang nặng trần ai
của một thuở đẹp giày saut, áo trận!

Xin cám ơn những đắng cay định phận
nuôi hùng tâm dẫu nước mất nhà tan
Thân ngục tù mà hồn vẫn thênh thang
thả mơ ước vào khung trời hy vọng.

Cám ơn Bạn hy sinh cho tôi sống
dù lất lây trong nghịch cảnh oan khiên
Cám ơn Anh: gương bất khuất, trung kiên
của kẻ sĩ giữa muôn trùng khổ nhục.

Gom một thoáng trong hương thừa hạnh phúc
thành nến hong tâm thức lúc chiêm bao
Xin cám ơn những xương trắng, máu đào
đã tô thắm thời " cổ lai chinh chiến "!

Tận đáy lòng mãi vang lời ước nguyện
Nhìn trời quê rực rỡ ánh hồng tươi
Triệu con tim sẽ mắt lệ, môi cười
Nay viễn xứ, hẹn ngày mai quang phục.
HUY VĂN
26-11-2009

Tuesday, November 24, 2015

Tôi Rất Sợ Rồi Sẽ Một Ngày

Tôi rất sợ
rồi sẽ một ngày
hình Mao Trạch Đông rất to
đóng khung thật đẹp
treo ở nơi trang trọng nhất trong nhà
 Những lá cờ
nền đỏ, 5 ngôi sao vàng
một lớn, bốn nhỏ
phần phật tung bay khắp phố
 Những con đường
Trần Hưng Đạo, Nguyễn Huệ, Lê Lợi, Trưng Vương
gợi những trang sử hào hùng, bất khuất
thay bằng những cái tên Tàu lạ hoắc.
 Tôi rất sợ
rồi sẽ một ngày
cầm trong tay tấm Chứng Minh Nhân Dân
tên của mình được phiên âm
đọc lên như người nói ngọng
 Những đứa trẻ Việt Nam đến trường
xì xồ tiếng Quảng Đông, Quan Thoại
đọc Ngũ Kinh, Tứ Thư
Truyện Kiều của Nguyễn Du
vứt vào sọt rác
 Và tôi cũng rất sợ
rồi sẽ một ngày
trên bản đồ thế giới
mảnh đất hình chữ S
với cái tên Việt Nam thân thiết
thành Khu Tự Trị Ngoại Biên (1)
không còn nằm trong Liên Hiệp Quốc
vì đã mất tư cách thành viên
 Tuổi trẻ Việt Nam
trong cơn tủi nhục, hận thù, cuồng nộ
sẽ đào mồ cuốc mả Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng
phanh thây Đỗ Mười (2)
bằm nát thi thể Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng
đổ vào hố xí
 Nhưng có làm được việc ấy cũng quá trễ
không thể lật ngược thế cờ
dân tộc Việt Nam vĩnh viễn mất tự do
vĩnh viễn làm nô lệ
 Hỡi tất cả 90 triệu người Việt Nam!
Hỡi toàn thể cộng đồng người Việt hải ngoại!
không còn là chuyện viển vông
cái ngày đáng sợ ấy
đang sờ sờ trước mắt
bằng Hội Nghị Thành Đô (3)
Đảng Cộng Sản đã cam tâm bán nước
 Ngay bây giờ
Chúng ta hãy noi gương người Miến Điện (4)
cùng cất tiếng nói  
đồng loạt đứng lên
đất nước đang thậm chí nguy nan
nếu cứ “lửng lơ con cá vàng”
cái ngày đáng sợ ấy … sẽ đến.
 Sài Gòn ngày 22 tháng 11 năm 2015
Một thầy giáo dậy Văn yêu nước
LHD
CHÚ THÍCH:
 1/ Trong tài liệu tuyệt mật liên quan tới Việt nam này của mình, Wikileaks khẳng định thông tin dưới đây nằm trong số 3.100 các bức điện đánh đi từ Hà nội và Thành phố Hồ Chí Minh của cơ quan ngoại giao Hoa kỳ tại Việt nam gửi chính phủ Hoa kỳ, tài liệu này có đoạn ghi rõ “… Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng thành công CNCS, Đảng CSVN và nhà nước Việt nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ và Việt nam bảy tỏ mong muốn đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung quốc để Việt nam được hưởng quy chế Khu tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng tây…. Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt nam trong thời hạn 30 năm (1990-2020)để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”.  (http://www.vantholacviet.org/news-2259/5/Tin-quo%CC%81c-ngoa%CC%A3i/Wikileaks--TQ-cho-Viet-nam-duoc-huong-quy-che-Khu-tu-tri-truc-thuoc-CQ-Trung-uong-tai-Bac-kinh.html)
   2/ Tham dự Hội Nghị Thành Đô về phía VN có: Nguyễn Văn Linh (TBT đảng CSVN) làm trưởng đoàn, Phạm Văn Đồng (Cựu Thủ Tướng) làm cố vấn, Đỗ Mười (Thủ Tướng) là thành viên. NVL và PVĐ đã chết, Đỗ Mười (98 tuổi) vẫn còn sống. Phía TQ có Giang Trạch Dân (TBT) và Lý Bằng (Thủ Tướng).
   3/ Nhóm họp trong 2 ngày tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên TQ.
   4/ Đảng Liên Minh Quốc Gia Vì Dân Chủ (NLD) Miến Điện của bà Aung San Suu Kyi đã thắng cử và giành được quyền thành lập chính phủ trong cuộc bầu cử tự do đầu tiên vào đầu tháng 11/2015 sau 25 năm dưới chế độ độc tài, quân phiệt. (theo VOA và BBC)
 

Sunday, November 22, 2015

Mời xem...





Phim xưa quý hiếm của VN & Di Cư 54(6)


Tình Yêu Như Mũi Tên [Kiss Of Fire] -Lời Viêt Anh Bằng -Tuấn Ngọc -PQB


Sốc với tên khủng bố


Trong vụ tấn công Paris ngày 13/11, một y tá theo bản năng nghề nghiệp đã tìm cách cứu sống một người trong quán cafe mà không biết đó chính là kẻ đánh bom tự sát…
Trong cảnh hỗn loạn sau vụ nổ ở quán cafe Comptoir Voltaire, nam y tá David đã khẩn trương cứu chữa những người bị thương mà ông nhìn thấy.*
Giữa cảnh hỗn loạn sau vụ nổ bom, xả súng*hàng loạt*ở Paris đêm 13.11, nam y tá David, 46 tuổi đã nhìn thấy nam thanh niên bị thương nằm giữa đống bàn ghế bị lật đổ ngổn ngang sau vụ nổ tại quán cafe Comptoir Voltaire và đang bắt đầu rơi vào trạng thái vô thức.

Nam y tá David, người đàu tiên cố gắng cứu các nạn nhân trong vụ nổ ở quán cafe Comptoir Voltaire đêm 13.11.

Theo bản năng cũng như trách nhiệm của người làm nghề y, ông David vội vàng hô hấp nhân tạo cho anh ta, giống như ông cách cố gắng cứu sống những nạn nhân khác.*
Tuy nhiên, khi xé chiếc áo của nam thanh niên ra, David bàng hoàng nhận ra sự thật khủng khiếp rằng, người ông đang cố cứu sống là một kẻ đánh bom tự sát. Những gì ông nghĩ trước đó là một vụ nổ gas tại quán cafe Comptoir Voltaire thực tế là một vụ tấn công khủng bố kinh hoàng.
"Có những sợi dây, một trắng, một đen, một đỏ và một da cam. 4 màu khác nhau. Khi đó, tôi mới biết rằng anh ta là một kẻ đánh bom tự sát. Dây đầu tiên tôi nhìn thấy là chiếc màu đỏ. Tôi nghĩ đó là ngòi nổ. Có cái gì đó ở cuối dây", David kể lại tình huống lúc đó với hãng tin*Reuters.
Nam thanh niên mà y tá David cố cứu sống chính là Brahim Abdeslam, một trong những kẻ tham gia vào các vụ tấn công khủng bố đẫm máu khiến 130 người thiệt mạng ở các quán bar, nhà hàng, sân vận động và nhà hát Paris đêm 13.11. Ngoài Abdeslam ra, không có ai ở quán cafe thiệt mạng.
Một đoạn video mà Reuters thu thập được cho thấy, có 2 người đàn ông đã cố gắng cứu sống một người bị thương nằm trên sàn nhà. Một trong 2 người đàn ông đó được cho là y tá David. Không rõ danh tính người còn lại.*Gần họ, còn có một người khác cũng bị thương đang nằm trên vũng máu.
Ngay lúc David nhận ra kẻ đánh bom tự sát thì lực lượng cứu hỏa đến. Trong đội cứu hỏa có một người ông quen. David đã nhanh chóng kể lại tình hình với người này.

Tên Abdeslam, kẻ đã tự nổ tung mình trong vụ đánh bom tự sát tại quán cafe Comptoir Voltaire.


"Anh ấy nhìn tôi và bắt đầu hét lên yêu cầu mọi người sơ tán", ông David kể.
Nam y tá cho biết, ông làm việc tại một bệnh viện ở Paris và biết rất rõ quán cafe Comptoir Voltaire vì ông sống ở gần đó.
Khi vụ nổ xảy ra, ông cũng đang ăn tối với một người bạn ở quán cafe. Khi người phục vụ mang đồ ăn tới thì vụ nổ xảy ra.
"Có một ngọn lửa lớn và bụi bốc lên. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ rằng vụ nổ đó từ trong bếp mà ra. Tôi hét lên "tắt bình gas ngay". Tình huống khi đó rất hỗn loạn, mọi người đều tháo chạy. Tôi rời khu ăn uống và đi lên sân thượng", David cho hay.
Ban đầu, ông giúp đỡ một*phụ nữ, sau đó là một nam thanh niên đang nằm trên bàn, vẫn còn tỉnh nhưng bị chảy máu. Sau đó, một người đàn ông khác đến hỗ trợ việc sơ cứu các nạn nhân và David chạy đến chỗ của tên khủng bố Abdeslam.
"Lúc đó, tôi không thể nào nghĩ được rằng anh ta là một kẻ đánh bom tự sát.*Tôi chỉ đơn giản cho rằng anh ta bị thương sau vụ nổ gas. Sau đó, tôi nhận ra rằng anh ta đã chết nhưng tôi tự nhủ với mình rằng: Nếu còn cơ hội, tại sao không thử?", nam y tá chia sẻ.
David cho hay, ông không nhìn thấy Abdeslam đi vào quán. Ông tin rằng, tên này có thể đã ngồi trên tầng thượng khi kích nổ bom.
Theo cảnh sát, quả bom của Abdeslam đã không phát nổ hoàn toàn.
"Sau này, tôi nhớ lại khoảnh khắc tôi đặt hắn nằm xuống sàn, ra sức hô hấp nhân tạo cho hắn như thế nào. Việc đó cần phải mạnh tay và với việc làm như thế, tôi suýt đã mất mạng", nam y tá cho hay.




Một thanh niên 19 tuổi thuyết phục được thành phố Callaway (Florida) công nhận Cờ Vàng



Thêm một thành phố nữa tại Hoa Kỳ công nhận lá cờ vàng như là một di sản, là biểu tượng tự do của cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ. Thành tích này còn đáng trân trọng hơn, vì đã được thực hiện bởi một thanh niên gốc Việt mới chỉ 19 tuổi.<!->
 
Thông Nguyễn là tên của chàng thanh niên này. Anh hiện đang theo học tại Gulf Coast State College tại thành phố Panama, Florida. Chính Thông đã viết thư cho SBTN, để thông báo rằng thành phố Callaway (Florida) đã công nhận lá Cờ Vàng là đại diện của cộng đồng người Việt tại địa phương vào ngày 17 Tháng 11 vừa qua.
Thông Nguyễn đã kể lại câu chuyện cảm động về công việc mình đã làm. MỌi chuyện bắt đầu từ khi Thông còn học trung học. Trong thời gian đó, Thông bắt đầu tò mò về lịch sử Việt Nam khi xem chương trình ca nhạc Hùng Ca Sử Việt của Trung Tâm Asia. Em bắt đầu nghiên cứu, tìm tòi tài liệu về lịch sử của cuộc chiến Việt Nam. Từ đó, em mới biết rằng cả triệu người Việt đã kiên quyết đánh đổi cả tính mạng của mình để rời bỏ quê hương Việt Nam sau 1975. Họ đi tìm tự do, trốn chạy khỏi chế độ độc tài cộng sản. Cho dù họ đã bỏ lại ở quê hương toàn bộ tài sản vật chất, nhưng những người này vẫn không chịu bỏ lại lá Cờ Vàng. Sau khi đã ổn định được cuộc sống, người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ bắt đầu tìm cách yêu cầu các thành phố, quận hạt nơi mình sinh sống công nhận lá Cờ Vàng như là đại diện cho cộng đồng người Việt tị nạn.
Sự quyết tâm của người lớn đã truyền cảm hứng cho Thông. Em bắt đầu treo lá cờ vàng ngay trong phòng của mình. Thông đăng hình lá Cờ Vàng trên facebook cá nhân. Em đã choàng khăn có lá Cờ Vàng trong ngày lễ tốt nghiệp trung học của minh.
Tuy nhiên, em cũng gặp một vài cản trở. Vì em đã có kế hoạch về thăm Việt Nam vào mùa hè đó, gia đình em đã buộc em là hãy bỏ tất cả những hình ảnh này ra khỏi facebook của mình, cho đến khi trở về Mỹ từ chuyến đi Việt Nam. Điều này làm Thông cảm thấy bực bội, vì em sống ở xứ Mỹ, mọi người có quyền tự do ngôn luận, bảy tỏ ý kiến và tư tưởng. Em bèn quyết định phải làm một điều gì đó
Vào tháng 10 vừa qua, Thông đã viết thư cho thị trưởng và hội đồng thành phố của 4 thành phố, cũng như chính quyền County nơi mà em đang sinh sống tại tiểu bang Florida, yêu cầu công nhận Cờ Vàng là đại diện cho cộng đồng Người Việt tại địa phương. Thật là hạnh phúc,trong 4 thành phố đã có hai thành phố chấp nhận lời thỉnh nguyện của THông. THành phố Callaway đã chấp nhận sau cuộc họp của hội đồng thành phố vào ngày 17/11. Thành phố Panama cũng đã công nhận, nhưng đợi đến ngày 10 tháng 12 mới chính thức công bố quyết định, vì đó là ngày Nhân Quyền Quốc Tế.
Xin chúc mừng Thông Nguyễn, và cảm ơn những nỗ lực đáng trân trọng mà em đã làm cho lá Cờ Vàng của Người VIệt Tự Do .
Tin vui này đến với cộng đồng chúng ta trong một thời điểm đặc biệt, khi mà cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ đang có những phản ứng bất bình về bộ phim Terror in Little Saigon. Việc làm của Thông Nguyễn đã gởi đi một thông điệp rõ ràng: việc tôn trọng lá Cờ Vàng như là biểu tượng của Người Việt Tự Do không chỉ là công việc của người lớn tuổi, mà cũng là của những người trẻ có tâm huyết với lý tưởng tự do, với tổ quốc Việt Nam. Đó cũng không phải là hành động để tiếc thương quá khứ. Nó là hành động để hướng về tương lai, hướng về cuộc đấu tranh cho một nước Việt Nam tự do, dân chủ, mà đã bao nhiêu năm rồi vẫn chỉ là ước mơ của người VIệt cả trong lẫn ngoài nước.