Từ chương trình trợ giúp TPB VNCH trong quá khứ các Lm phòng CLHB đã nâng lên trở thành một chương trình tri ân. Không đơn thuần là sự chia sẻ, không dừng lại ở sự chia sẻ và giúp đỡ, chương trình tri ân muốn xác nhận giá trị của con người và nhân phẩm. Muốn chuyển đi một thông điệp của lòng biết ơn, và muốn thực hiện một cuộc chữa lành tinh thần cho những con người bị mất mát quá nhiều suốt hơn 40 năm qua.
Khi thực hiện chương trình, chúng tôi cảm nhận được một điều nếu không bắt tay vào thực hiện sẽ không còn có cơ hội để nói lời tri ân với những con người này nữa. Có những người tìm đến nơi thì vừa mới qua đời. Có những người tháng trước, còn gặp gỡ nhau, còn đu đằng sau chiếc xe lắc của người bạn, còn nằm trên tay của những tình nguyện viên bế đi, nay đã ra người thiên cổ. 40 năm đầy đọa, phân biệt, đối xử, chà đạp nhân phẩm, đói khổ là một thời gian quá dài để tồn tại một đời người. Người TPB trẻ nhất năm nay đã ngoài 60. Bao nhiêu năm nữa mới làm? Nếu không làm ngay từ hôm nay? Bao nhiêu năm nữa mới làm, liệu ngày ấy còn ai để tri ân?
Khi thực hiện chương trình, chúng tôi cảm nhận được một điều nếu không bắt tay vào thực hiện sẽ không còn có cơ hội để nói lời tri ân với những con người này nữa. Có những người tìm đến nơi thì vừa mới qua đời. Có những người tháng trước, còn gặp gỡ nhau, còn đu đằng sau chiếc xe lắc của người bạn, còn nằm trên tay của những tình nguyện viên bế đi, nay đã ra người thiên cổ. 40 năm đầy đọa, phân biệt, đối xử, chà đạp nhân phẩm, đói khổ là một thời gian quá dài để tồn tại một đời người. Người TPB trẻ nhất năm nay đã ngoài 60. Bao nhiêu năm nữa mới làm? Nếu không làm ngay từ hôm nay? Bao nhiêu năm nữa mới làm, liệu ngày ấy còn ai để tri ân?
No comments:
Post a Comment