Quán "Café Lính"San Jose có cà-phê línhCó tách trà thơm ngát yêu thươngCó những chàng trai đầu đã bạcXa lìa cố xứ nhớ quê hươngCó cô em nhỏ còn thương línhTóc xõa vai mềm dáng thướt thaGhé lại đôi lần thơ với nhạcẤm lòng chiến sĩ ở phương xaGiọng hát của em thoáng chút buồnNghe như rả rích giọt sầu tuôngNghe như vẳng tiếng hờn trong gióThương xót đời hoa khóc chiến trườngTa biết em buồn ta chẳng vuiTuy vui ngoài mặt dạ ngậm ngùiĐất nước vẫn còn in bóng giặcNung lòng phục quốc dạ không nguôiNgười lính Liên Trường sống lưu vongDòng máu trong tim giống Lạc HồngHẹn một ngày về nơi cố xứKhông còn Cộng phỉ kẻ thù chungTa đi tìm lại từng mảng vỡMột mảnh dư đồ đã rách bươmVá lại từng vùng sông núi lởDựng xây bờ cỏi trấn biên cươngNgày ấy Sài-Gòn ta gặp emVẫn bờ vai phủ mái tóc mềmNụ cười xinh quá vương màu nắngNgập ngừng khẻ nói -"Ta nhớ...Em !"Lê Phi Ô(Liên Trường Sĩ Quan Trừ Bi: NAM ĐỊNH, THỦ ĐỨC, ĐỒNG ĐẾ, LONG THÀNH)
Saturday, June 27, 2015
Thơ Lê Phi Ô
Labels:
Thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment