Gia chánh

Sunday, July 31, 2016

Nước Việt Nam hiện nay còn hay mất?

Trao đổi với cô Nguyễn Thị Kim Ngân
 Chủ tịch QH Nguyễn Thị Kim Ngân và blogger Nguyễn Tường Thụy
Bà Nguyễn Thị Kim Ngân và ông Nguyễn Tường Thụy. Ảnh: cắt từ mạng internet
Tôi coi đây là cuộc nói chuyện giữa cá nhân với nhau. Xét về mặt công dân thì tôi và cô như nhau. Về địa vị thì cô là chủ tịch quốc hội còn tôi là một cựu chiến binh, nhưng chức vụ hay tài sản không làm nên giá trị con người. Xét về độ trải đời thì cô chỉ kém tôi 2 tuổi. Nói thế để nhắc rằng cô cũng đã già, đi xe bus thì được nhường chỗ, đi xe lửa thì được giảm vé.
Tuổi tác không nói lên sự khôn ngoan của con người nhưng qua theo dõi lời nói, việc làm của cô, tôi chắc rằng, cô còn ấu trĩ, dại dột, cho dù cô ngầm có mục đích sâu xa đi chăng nữa thì vẫn cứ dại dột. Điều chắc chắn hơn là cô không thể yêu nước, thương dân hơn tôi. Chỉ riêng chuyện côphấn đấu lên đến Chủ tịch Quốc hội dưới chế độ cộng sản đã nói lên điều đó. 
Sau khi cô nhậm chức Chủ tịch quốc hội được 1 ngày, trong buổi gặp mặt báo chí ngày 23/7/2016, cô nói:
“Bảo vệ hòa bình không phải hô hào cho thật to, kích động thế này thế khác là có được chủ quyền, không có đâu. Một số tổ chức, cá nhân lên tiếng hô hào thế này thế nọ nhưng những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước? Chưa làm gì cả…”
Tôi giật mình khi cô phát ngôn như vậy. Không phải tôi lạ vì câu đó mà lạ vì người nói ra câu đó lại là cô.
Cô phát ngôn trong bối cảnh đang nói về chủ quyền, biển đảo của đất nước. Bảo vệ chủ quyền của đất nước không của riêng ai mà là của mỗi người dân. Khi chủ quyền của đất nước bị đe dọa, người dân thường dù không có quyền chức trong tay đều phải thể hiện tình yêu đối với Tổ Quốc dưới mọi hình thức, mà hình thức đầu tiên nghĩ đến là biểu tình phản đối quân xâm lược. Ngoài ra, còn nhiều hình thức hoạt động khác. Công dân nào có điều kiện, khả năng mà không làm điều đó là vô trách nhiệm với đất nước. Trước đây, Đảng csVN đã chẳng từng phê phán những hạng người như thế là “đắp chăn chờ độc lập” đó sao?
Ấy thế mà nhà cầm quyền lại đàn áp người biểu tình chống giặc, đánh đập họ, bắt đi cải tạo, bắt tù, gán cho họ cái nhãn phản động. Nếu là phản động thì họ chỉ phản động đối với kẻ xâm lược và bọn bán nước, chứ đối với Tổ quốc thì không.
Bằng việc đàn áp biểu tình yêu nước, nhà cầm quyền đã tước đi của người dân quyền con người đã được ghi vào Hiến pháp và các công ước quốc tế mà Việt Nam đã ký kết. Và khốn nạn hơn là tước đi của họ quyền yêu nước.
Có một bài mà nhà cầm quyền rất hay sử dụng, đó là “đã có Đảng và Nhà nước lo”.
Những người yêu nước chân chính và tỉnh táo không bao giờ yên tâm để cho Đảng và Nhà nước lo. Họ đã để cho Đảng và Nhà nước lo nhiều rồi, từ năm 1930, từ 1945 cơ và họ không dám tin Đảng và Nhà nước nữa. Bằng chứng là lãnh thổ Việt Nam đã co lại so với thời kỳ năm 1954. Co lại ở đâu ư? Hãy nhìn lên thác Bản Giốc, Ải Nam Quan, nói chung toàn bộ biên giới Việt Trung, hãy nhìn ra Hoàng Sa, Trường Sa thì biết.
Trước kẻ thù xâm lược, dù chỉ có tay không, nhưng còn trái tim, khối óc, người yêu nước không thể ngồi im. Kẻ thù rất sợ tình cảm yêu nước, lòng tự tôn dân tộc của người dân ở đất nước chúng lăm le xâm chiếm. Viêc làm của họ không thể gọi là kích động như cô nói. Vậy trước đây, trong cuộc chiến tranh với Mỹ và Việt Nam cộng hòa, ai là kẻ kích động hàng vạn người dân xuống đường? Và hồi đó, nếu xuống đường không có tác dụng gì sao họ lại phải làm thế?
Đành rằng biểu tình không quyết định việc giữ được chủ quyền, nhưngviệc làm này góp phần giữ chủ quyền. Cô nên nhớ, các cuộc biểu tình chống Trung Quốc đã hỗ trợ rất nhiều cho Nhà nước trên mặt trận ngoại giao. Còn nếu chỉ im lặng, nhịn nhục, xin xỏ, đặc biệt là mơ hồ trước lời mật ngọt mà không nhìn thấy mũi dao sau lưng thì không những không giữ được chủ quyền mà còn làm cho giặc lấn tới, mất nước lúc nào không hạy. Trên thực tế thì VN đang mất dần chủ quyền vào tay Trung Cộng, điều này ai cũng thấy.
Cô đặt câu hỏi: “…những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước?…” rồi khẳng định: “Chưa làm gì cả”. 
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo viết:
Đến ông Hồ Chí Minh cũng chưa dám hỏi nhân dân câu hỏi kiêu ngạo, trịch thượng này như bà chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân:
Chưa ai như bà Kim Ngân…
Huyênh hoang dám hỏi nhân dân câu này
Bà làm được gì xưa nay
Leo lên bằng cái vốn vay ngân hàng…?
Bạn đã làm gì cho đất nước chưa? Câu hỏi này tôi đã đọc và nghe không biết bao nhiêu lần, được coi là bài tủ của đám dư luận viên hạng bét nhằm tấn công những người chống Trung Quốc mà người ta cho chung vào một rọ phản động. 
Tôi đi bộ đội vào lúc vừa đủ tuổi nghĩa vụ quân sự cho đến khi về hưu, trong đó có 5 năm khốc liệt nhất của cuộc chiến. Thế mà có những cháu 18, 20, thậm chí còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông dám hỏi tôi: “Chú đã làm gì cho đất nước chưa?”
Tưởng bài ấy đã cũ mèm, ai ngờ nay nó lại xuất hiện từ miệng một vị lãnh đạo nằm trong tứ trụ hẳn hoi. Thì ra, trình độ của Chủ tịch quốc hội nước ta chỉ đến như vậy.
Trước câu hỏi ấy, tôi không bao giờ trả lời vì nó quá ngây ngô, ấu trĩ, vì mất thời gian với đám trẻ ăn chưa no, lo chưa tới ấy. Nhưng khi nó được phát ngôn từ miệng vị Chủ tịch quốc hội, tôi buộc phải có lời.
Câu hỏi này là cô dành cho những người được cô gọi là đám người ồn ào, kích động. Cô đã rất coi thường quần chúng. Cô cho rằng chỉ có đảng của cô và những người nghe theo hoặc sợ đảng mà im thin thít mới gọi là làm được gì cho đất nước. Cho đến nay, đảng csVN đã thành công trong việc triệt tiêu lòng yêu nước của người dân nhưng chưa được hoàn toàn, có phải vì thế nên cô chưa mãn nguyện? Giọng cô tỏ ra hằn học với họ. Cô nên biết trong số ấy, có nhiều trí thức của chế độ, cựu chiến binh, những người từng là quan chức cao cấp của Nhà nước đấy cô Ngân ạ. 
Ai cũng hiểu, nộp thuế là nghĩa vụ công dân. Mà đã nộp thuế tức là đã đóng góp vào ngân sách nhà nước. Dù muốn hay không, mỗi người khi mua một sản phẩm là đồng nghĩa với đóng thuế. Đóng thuế tức là đã làm cho đất nước, chẳng lẽ cô không hiểu điều đó sao. 
Đóng góp cho đất nước không kể người dân bình thường hay người có chức quyền. Có khi chức càng cao, làm cho đất nước thì ít nhưng làm hại đất nước thì nhiều chứ đâu phải kẻ có quyền mới làm được gì cho đất nước. Cô biết Lê Chiêu Thống chứ. Ông ấy to nhất nước đấy, to hơn cả cô bây giờ. Vậy mà hắn đã làm gì cho đất nước, cô cứ hỏi một em học sinh lớp 4 thì biết. Tôi chỉ sợ cô và Đảng của cô đang giẫm phải bước chân Lê Chiêu Thống mà thôi.
Xin lấy vài ví dụ những việc Đảng của cô đã làm cho đất nước:
Cải cách ruộng đất đã qui địa chủ cho 172 nghìn người, trong đó 71,66% bị oan sai, hành quyết và bức tử hàng chục nghìn người. Còn điều không tính được thành con số như không khí sợ hãi, nghi kỵ, oán thù bao trùm lên nông thôn miền Bắc; luân thường đạo lý bị đảo lộn, con tố cha, vợ tố chồng…
Đảng của cô đã triệt tiêu kinh tế cá thể, đưa nông dân vào Hợp tác xã, triệt tiêu kinh tế tư bản tư doanh, tịch thu nhà máy, hầm mỏ của họ để Đảng quản lý. Đảng của cô cứ tưởng giỏi đánh nhau thì cũng giỏi quản lý kinh tế, giỏi quản lý đất nước nên mới dẫn đến tình cảnh đất nước đứng bên bờ vực thẳm vào năm 1986. 
Cuộc chiến tranh 1955 – 1975 cướp đi sinh mạng của khoảng 4 đến 5 triệu người. Tuy thống nhất được đất nước nhưng Đảng đã kéo miền Nam tụt xuống bằng miền Bắc. Mà không hiểu tại sao Đảng của cô đi đến đâu, dân sợ đến đấy. Năm 1954, 1 triệu dân miền Bắc di cư vào Nam. Sau 1975, hàng triệu thuyền nhân bỏ nước ra đi, bất chấp đói khát trên thuyền, bất chấp hải tặc, làm mồi cho cá biển, không thiết đến những nhà lầu, xe hơi bỏ lại Sài Gòn, không thiết vàng bạc đút lót để vượt biên, chỉ cần tay không miễn là đến được bến bờ tự do.
Còn bây giờ, không biết Đảng của cô đóng góp những gì cho đất nước mà các lĩnh vực kinh tế xã hội mặt nào cũng nát bét. Đảng cứ động vào chỗ nào là y như rằng tham nhũng, đổ bể chỗ ấy, từ các “quả đấm thép” đến hệ thống ngân hàng, đến các dự án trọng điểm… Bauxite Tây Nguyên thì thua lỗ nhưng cố đấm ăn xôi. Khắp nơi chỗ nào cũng có công trình Trung Quốc trúng thầu, xây lắp bằng công nghệ lạc hậu, khắp nơi, chỗ nào cũng có người Trung Quốc ngông nghênh, coi thường dân Việt… là nỗi ám ảnh cho những người biết lo đến an ninh của đất nước. 
Những kẻ chiếm đoạt tiền thuế làm của riêng, dùng tiền thuế của dân ăn chơi đàng điếm trụy lạc, đầu tư bừa bãi, không sinh ra hiệu quả còn vốn của dân đóng góp cụt dần thì có gọi là làm cho đất nước không. Và xin hỏi cô, những người ấy là Đảng của cô hay là những người mà cô gọi là ồn ào kích động? Đến đứa trẻ cũng biết là Đảng của cô tham nhũng, chứ người không có quyền thì tham nhũng sao được. Trẻ con vừa ra đời, Đảng của cô đã giao ngay cho 30 triệu đồng nợ công. 
Còn sự kiện thời sự nóng bỏng nhất, ảnh hưởng trực tiếp đến tính mạng, sức khỏe và mưu sinh của người dân là gì, chắc cô cũng hiểu. Đó là Đảng rước thằng Pormosa về để nó giết chết biển Miền Trung, giết rừng ngập mặn, giết cả chim muông, còn người dân thì đang chết dần chết mòn. Vậy mà Đảng nhẫn tâm cầm 500 triệu đô la Mỹ đánh đổi, khoe chiến công. Thật là vô liêm sỉ.
Chẳng hiểu Đảng của cô đóng góp được gì cho đất nước mà đất nước lúc nào cũng hụp lặn ở vùng trũng của thế giới và khu vực, không ngóc đầu lên được. Ngay cả Căm Pu Chia hay Lào nó cũng dễ dàng vượt mặt, bỏ lại ông anh VN đang lóp ngóp phía sau còn nó không hơi đâu dừng lại đợi. Người Việt Nam đi làm thuê, làm ô sin khắp thế giới, được gọi dưới cái tên mỹ miều là hợp tác lao động. Năm 2014, Liên Hợp quốc xếp Việt Nam áp chót trong bảng xếp hạng các quốc gia đáng sống, thứ 124/125 số nước được xếp hạng, cô có thấy tự hào không? 
Sao những gì Đảng của cô làm cho đất nước kinh sợ đến như vậy. Giá ngày ấy, Đảng của cô không sinh ra thì đất nước đâu đến nỗi nát như tương Bần thế này. Bây giờ trót rồi, tôi chỉ mong Đảng của cô né sang một bên cho người khác làm, hoặc hợp tác với các đảng phái khác cùng làm. Đừng khư khư ôm lấy một mình rồi chê người khác không làm gì.
Cũng trong buổi tiếp xúc với báo chí hôm ấy, cô còn dám đứng ở vị trí cha mẹ dân mà phán rằng: “Ngay trong gia đình, nếu bố mẹ không tôn trọng con cái thì ra đời con cái không tôn trọng người khác”
Cũng nhà thơ Trần Mạnh Hảo:
Bà Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân xưng mình là mẹ nhân dân Việt Nam, còn cha nhân dân là ai, xin bà nói rõ?
Đảng là đầy tớ nhân dân
Ông Hồ đã dạy bà Ngân quên rồi
Ghế trên bà tót lên ngồi
Xưng mình là mẹ dân, ôi sỗ sàng 
Cô ngụy biện: “Nếu đâu đó xảy ra mất dân chủ, dân chủ hình thức, thì đó là cái sai của của tổ chức, cá nhân cụ thể, không phải bản chất nhà nước”. 
Nhưng thôi, tôi viết cũng đã dài. Khi nào có thời gian, sẽ bàn đến hai câu này của cô. Lời cuối khuyên cô rằng, đừng vì choáng ngợp với chức vụ mới mà say sưa “nổ”. Hồi chưa làm Chủ tịch Quốc hội, cô đâu đến nỗi đáng ghét như thế. Phụ nữ mà ham quyền lực thì kinh khủng lắm đấy, kinh hơn đàn ông rất nhiều. Là chính khách, cô cần phải học nhiều lắm, từ lời ăn tiếng nói, từ dáng đi, cách lựa trang phục sao cho phù hợp với lứa tuổi, với bối cảnh. Cô đừng dại dột mà tiếp tục đứng ra phát ngôn thay mấy lão khôn ngoan, lọc lõi đang đứng đằng sau cô kia kìa. 
Nhưng điều quan trọng hơn cả là cô phải có cái tâm – cái tâm đối với đất nước, với nhân dân. Khi đó, nếu cô có vụng dại thì nhân dân cũng dễ thể tất.


Nước Việt Nam hiện nay còn hay mất?

Nguyễn Lộc Yên (Danlambao) - Chắc hẳn người Việt, những ai có lòng yêu nước thì tâm tư đang ray rứt, băn khoăn hỏi rằng “Nước Việt Nam hiện nay còn hay mất?”. Tôi nghĩ rằng nước Việt Nam của chúng ta hiện nay sông núi vẫn còn nhưng còn trơ trọi, nên tiếng ai oán của Đồng bào đã than thở khắp nơi:

Ngậm ngùi cá chết miền Trung!
Ngư dân gian khổ, hãi hùng khắp nơi!
Cao nguyên nắng cháy núi đồi! 
Sông hồ nhiễm độc, đất trời thấy không?!
Cửu Long giang, lại cạn dòng!
Do ai ngăn nước, ruộng đồng xác xơ?!
Quê hương, hao hụt cõi bờ!
Biển Đông giặc chiếm, ngẩn ngơ sao đành?! 
Quân Tàu rình rập quẩn quanh 
Cớ sao Việt cộng cung nghinh đón mời?!
Đồng bào điêu đứng, tả tơi!
Hững hờ! “Mất nước” giống nòi nguy vong?!!!

Những hệ lụy gây ra đớn đau này là do Tập đoàn Việt cộng (VC) lèo lái quốc gia lại bị Trung cộng khống chế nên nước ta xem như đã mất! Vì sao, vì người Việt không còn làm chủ đất nước của mình, mà nước ta lại do Tập đoàn VC áp đặt, đầu sỏ là “Tứ trụ Ba Đình”: Tổng bí thư (TBT) Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) Nguyễn Phú Trọng, kẻ cố bám chủ thuyết vô tưởng Mac-Le mà chủ thuyết này tại nơi sinh ra nó là 2 nước Đức và Nga đã vứt nó vào sọt rác, chính ông Trọng cũng đã thú nhận: "Đến hết thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa?!" Thế sao để nó tồn tại?!. Chủ tịch nước Trần Đại Quang từng làm bộ trưởng công an, đã tuyên bố lừa lọc: "Công an là thanh bảo kiếm bảo vệ đảng, nhân dân, chế độ", Đảng CS và chế độ bán nước hại dân vì sao phải bảo vệ?!. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc là kẻ phản phúc (từng phản bội với Nguyễn Tấn Dũng), tham lam và sẵn sàng bỏ các “đồng chí” của mình, sẽ chạy trốn khi có biến cố nên đã tậu sẵn 2 nhà riêng ở Cali/USA. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân là bà bù nhìn cho ĐCSVN; những nhân vật này không do dân chúng bầu cử mà do Trung cộng lập lên để tiếp tục cúc cung thiên triều Bắc Kinh kể từ tháng 4/2016, riêng TBT Trọng quỵ lụy Tàu để được tái nhiệm?!

Trung cộng đã giúp ông Trọng hạ bệ nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là người có hơi hám chống lại thiên triều, là người tham nhũng và có quyền lực nhất lúc bấy giờ. Từ đấy, bàn dân thiên hạ ví von “Tứ trụ Ba Đình” này đã bị ông chủ Tàu dùng remote control xa vạn dặm để điều khiển từ Bắc kinh đến Hà Nội?!. 

“Mất nước” là quốc gia bị ngoại bang đô hộ hay bị một kẻ hoặc một thế lực phản quốc cai trị theo lệnh của ngoại bang, điển hình như TBT Lê Duẩn đã thú nhận: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc”. Thế nên, thời cận đại và hiện đại, sự “Mất nước” không còn như thời xưa, thời Hai Bà Trưng, khi Mã Viện là tướng của nhà Hán đem quân xâm lược nước ta năm Quí Mẹo (năm 43 SCN) hay khi quân Minh xâm lăng nước ta năm Đinh Hợi (năm 1407), phương Bắc trực tiếp đô hộ trên đất nước ta thì mới gọi là “Mất nước”.

Mất nước, lắm khi nhà cầm quyền còn tồn tại vẫn xem là mất nước, như thời triều Nguyễn, đại diện triều đình Huế gồm các ông Nguyễn Văn Tường, Phạm Thận Duật, Tôn Thất Phan vào ngày 6-6-1884, ký Hòa ước Giáp Thân với Jules Patenôtre đại diện Pháp, nên gọi là hòa ước Patenôtre, kể từ khi ký xong Hòa ước Patenôtre thì cả nước Việt Nam trở thành thuộc địa của Thực dân Pháp (Pháp thuộc), dẫu rằng triều đình Huế (nhà Nguyễn) vẫn còn vua quan làm việc, nhưng mọi việc quan trọng của đất nước đều do Pháp quyết định từ Ba Lê (Paris, thủ đô nước Pháp) dưới sự giám sát của Khâm sứ Pháp tại Huế, giống như trường hợp nhà cầm quyền Hà Nội ngày nay mọi việc quan trọng của nước Việt Nam đều do Bắc Kinh (thủ đô nước Tàu) quyết định và giám sát bởi một số giới chức của Trung cộng tại Hà Nội. Quan lại của Trung cộng tại Hà Nội, đấy là: Hoàng Trung Hải, Uông Chu Lưu (1) và 5 người Tàu là cán bộ cao cấp trong ĐCSVN hay chính quyền Việt Nam (2), còn các tên mật vụ khác của Trung cộng hoạt động trên khắp nước Việt Nam thì chúng ta khó mà biết hết?!. 

CSVN đã xin “nhập Trung” tại “Mật ước Thành Đô” (3). Trung cộng bảo: “Cho Việt Nam 30 năm (1990-2020) để ĐCSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung Quốc”. Từ đấy, ĐCSVN đã/đang/sẽ ngấm ngầm hay lộ liễu để thăm dò ý kiến của người Việt trước khi “nhập Trung”; ĐCSVN đã lập lờ muốn bỏ “Môn học Việt Sử”. Ngày 11-10-2011, Tổng Trọng sang Bắc Kinh, đài truyền hình VTV1 đọc bản tin đã cho xuất hiện lá cờ Tàu cộng 6 sao, mà lá cờ của Tàu hiện nay là 5 sao, VC thêm ngôi sao thứ 6 là biểu lộ “nhập Trung”?! Ngày 21-12-2011, ĐCSVN đã cho các em nhỏ cầm cờ 6 sao, đón Phó Chủ tịch nước Tàu là Tập Cận Bình (sắp làm Chủ tịch nước Tàu) ở phủ Chủ tịch nước tại Hà Nội?! Nhà cầm quyền CSVN đã không làm lễ tưởng niệm còn cấm đồng bào làm lễ tưởng niệm những chiến sĩ Việt Nam đã hy sinh vì chống quân xâm lược Tàu ở chiến tranh biên giới năm 1979, ở Hoàng sa năm 1974, ở Trường Sa năm 1988?!
Uỷ viên quốc vụ viện Tàu cộng là Dương Khiết Trì trong cuộc hội đàm tại Hà Nội ngày 18-6-2014, trang mạng Hoàn Cầu Thời Báo là tờ báo lớn của Tàu cộng đã đưa tin, Dương Khiết Trì đã nhắn nhủ đảng CSVN: “Thúc giục đứa con hoang đàng trở về nhà”. Thế mà, ĐCSVN vẫn im hơi lặng tiếng và mới đây vào ngày 27-6-2016, vẫn tiếp đón trọng thể Dương Khiết Trì tại Hà Nội là sao?! Phải chăng điều ấy rõ ràng là ĐCSVN đã chấp nhận “ĐCSVN là đứa con hoang của Tàu cộng?”. Ngoài ra, ĐCSVN đã làm lơ để cho Tàu cộng nhổ cột mốc với mục đích xóa biên giới giữa 2 nước Việt-Tàu... 

Thực hiện Hiệp ước Thành Đô, người Tàu bắt đầu nhổ cột mốc biên giới Việt-Trung! 

Điều gì sẽ xảy ra, sau khi ĐCSVN lạnh lùng đem nước Việt “nhập Trung”?:
- Nước Việt bị đổi tên thành tỉnh Quảng Nam của Tàu, nước Việt Nam bị xóa tên trên Thế giới!.

- Người Việt ra biển không còn lo “tàu lạ” nữa vì trên thuyền đã có lá cờ 6 sao của Tàu cộng, do ông chủ người Tàu điều khiển, và không được gọi Biển Đông nữa mà gọi là biển Nam Trung Hoa?!

- Chữ Quốc ngữ của ta sẽ xóa bỏ, như Trường Chinh đã hô hào trước đây, mời xem: “Việt Minh vận động cho Việt Nam làm chư hầu Trung Quốc (4)”, người Việt bắt đầu học chữ Hán.
- Người Hán sẽ đến ở trên đất nước Việt Nam và người Việt sẽ bị bắt buộc di dời lần đến vùng Tân Cương, Tây Tạng... để đồng hóa cho mất gốc dần.
- Lịch sử sẽ viết lại như ĐCSVN đã muốn bỏ môn học Việt Sử mà chưa thực hiện được, những cuộc chống quân Tàu của Hai Bà Trưng, Ngô Quyền, nhà Lý, nhà Trần... sẽ gọi là các cuộc nổi loạn.
- Những ai còn yêu nước chống lại quân xâm lăng hay chống lại các Thái thú Tàu thì sẽ gọi là “phản động” như ĐCSVN đã gọi những người Việt yêu nước hiện nay. 

Hỡi “Tứ trụ Ba Đình”, các Đảng viên CSVN, Quân đội, Công an mau sớm thức tỉnh cùng Đồng bào quyết tâm chống quân xâm lược Tàu để cứu nước, thời gian “Mất nước và bị giặc đồng hóa” đã/đang cận kề! Hãy cùng toàn dân liên kết chặt chẽ với các nước yêu chuộng tự do, đấy là: Hoa Kỳ, Nhật Bản, Ấn Độ... Họ đang bao vây để tiêu diệt quân cuồng bạo Tàu vì chúng đã/đang muốn chiếm trọn biển Đông. Nếu ai còn ngoan cố, mê muội như Lê Chiêu Thống (mời xem link số 5, để biết kẻ theo giặc, bị Tàu đày đọa nhục nhã như thế nào?!) cố bám giặc Tàu, thì Quân đội, Công an hợp với toàn dân bắt ngay những kẻ phản quốc (kể cả Tứ trụ Ba Đình, nếu còn cố bám theo Tàu) tạm giam để cùng chống quân Tàu xâm lược. Riêng Hoa kiều (người Tàu ở VN) đối xử như các ngoại kiều khác tại Việt Nam để tránh trường hợp quân Tàu lấy cớ bảo vệ Hoa kiều mà sang nước ta.
Hỡi các Đảng viên CSVN, Quân đội, Công an, hãy so sánh lòng dân yêu chuộng thể chế tự do nhân quyền hay Cộng sản chủ nghĩa?! Hãy nghĩ xem 2 chuyến viếng thăm Việt Nam của Tổng bí thư, Chủ tịch Tàu cộng là Tập Cận Bình đến Việt Nam ngày 5-11-2015, và Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đến Việt Nam ngày 23-5-2016?! Mong các Đảng viên CSVN, Quân đội, Công an nhìn kỹ các dân tộc: Mãn, Hồi, Mông, Tạng đã bị Hán hóa thế nào (mời xem thủ đoạn Hán hóa/diệt chủng, click vào link số 6)? Bốn dân tộc này sẽ bị diệt vong chỉ còn là thời gian!. Do đấy, ngay bây giờ, toàn dân Việt Nam, Quân đội, Công an, phải quyết tâm chống “Giặc phương Bắc kẻ thù truyền kiếp của dân tộc ta” thì ta mới không mất nước, dân ta mới khỏi bị Hán hóa giống như dân: Mãn, Hồi, Mông, Tạng! 

Hỡi các Đảng viên CSVN, Quân đội, Công an, nên nghiền ngẫm tường tận “mất nước là mất tất cả”, hãy sớm giải thể ĐCSVN để cứu nước và cứu dân tộc Việt Nam khỏi bị diệt vong???!!! 

Mong thay! 

Ngày 1-7-2016 

Nguyễn Lộc Yên
danlambaovn.blogspot.com

___________________________________________

Ghi chú: Các link dưới đây, mời độc giả click vào link để xem bài đã tham khảo:
Vũ Thất
neo

Yahoo chính thức bị xóa sổ.

Đúng như nguồn tin rò rỉ cuối tuần trước, Yahoo đã chính thức bị Verizon thâu tóm, và tới đây sẽ bị sáp nhập với AOL. Hiện chưa rõ thương hiệu này có được giữ lại hay sẽ bị xóa sổ vĩnh viễn.
Cuối cùng thì Yahoo cũng biết được số phận của mình - một trong những ngôi sao sáng thời kỳ sơ khai của Internet đã kết thúc thời kỳ tồn tại độc lập để chuyển về tay chủ nhân mới. Verizon sẽ chi 4.83 tỷ USD tiền mặt để mua lại mảng kinh doanh Internet - mảng kinh doanh lõi của Yahoo với những thương hiệu đã trở nên kinh điển như Yahoo Mail, Fantasy Sports, trang lưu trữ ảnh Flickr, công cụ tìm kiếm Yahoo cùng với công nghệ quảng cáo của Yahoo.
Yahoo, Verizon, thâu tóm, sáp nhập
Yahoo sẽ chính thức về tay Verizon và bị sáp nhập với AOL
Đây là kết quả của một quá trình thương thảo kéo dài nhiều tháng nay giữa hai bên. Nhiều người có thể ngậm ngùi cho Yahoo, nhưng giới phân tích cho rằng:  bán được gần 5 tỷ USD tiền mặt lúc này đã là một quả "cực hời" đối với Yahoo.
Verizon dường như có sở thích sưu tầm các thương hiệu nổi tiếng của thời kỳ Internet hồng hoang. Gã khổng lồ trong lĩnh vực viễn thông của Mỹ này sẽ sáp nhập Yahoo với AOL, cũng là một đại gia Internet thất cơ lỡ vận khác giống như Yahoo,  và rơi vào tay Verizon hồi năm ngoái với giá 4.4 tỷ USD. Ý tưởng chung là Yahoo và AOL có thể kết hợp để trở thành một đối thủ thứ ba, xứng tầm với hai đại gia quảng cáo kỷ nguyên số là Google và Facebook. Hiện tại, mình Google và Facebook đã kiểm soát tới 43% tổng doanh thu quảng cáo số toàn cầu, theo số liệu của eMarketer. Yahoo đứng thứ 7 với vẻn vẹn 1.5% thị phần.
"Việc mua lại Yahoo sẽ giúp Verizon có được vị trí cực kỳ cạnh tranh trên bản đồ truyền thông di động toàn cầu, cũng như giúp tăng tốc nguồn thu từ quảng cáo số", Tổng giám đốc Verizon Lowell McAdam tự tin.
Với những người dùng Internet từ ngày đầu, kết cục của Yahoo khiến họ ngậm ngùi hơn bất cứ thông tin nào khác. Khởi nguồn từ một công ty "danh mục chỉ dẫn dành cho Internet" do hai Cử nhân tốt nghiệp Đại học Stanford là Jerry Yang và David Filo sáng lập vào năm 1995, Yahoo từng đóng vai trò rất quan trọng trong việc phổ cập Internet tới người dùng bình dân, hướng dẫn họ cách lướt Net để đọc tin tức, xem thể thao và giải trí.
Ở thời kỳ đỉnh cao, Yahoo được coi là một trong những ngôi sao sáng nhất bầu trời Web. Nhưng rất nhanh chóng, thương hiệu của hãng suy yếu và trở nên lạc hậu khi các tân binh Google, Facebook nổi lên. Kể từ đó đến nay, ánh sáng của "ngôi sao Yahoo" cứ yếu dần, yếu dần, và giờ thì tắt hẳn.
Marissa Mayer: Tôi sẽ ở lại.
Một vấn đề cũng khiến nhiều người quan tâm lúc này là số phận của Nữ tướng Marissa Mayer, cựu quan chức Google được Yahoo mời về làm CEO vào năm 2012, sẽ ra sao. Bà là vị Tổng giám đốc thứ 5 của Yahoo chỉ trong vòng 5 năm qua. Kế hoạch của bà là cải tổ công ty cho phù hợp hơn với kỷ nguyên di động, sắp xếp lại từng dịch vụ một của Yahoo để tập trung nguồn lực cho các tính năng di động.
Yahoo, Verizon, thâu tóm, sáp nhập
CEO Marissa Mayer của Yahoo sẽ ở lại?
Mayer cũng cố gắng biến Yahoo thành điểm đến giải trí Internet nổi bật khi tuyển dụng những Nhà báo nổi tiếng như Katie Couric, hay mua bản quyền các show truyền hình đình đám như loạt phim hài Community. Nhưng rất nhiều canh bạc của bà đã thất bại. Hồi tháng 1 vừa qua, Yahoo phải đóng cửa Screen, dịch vụ video cung cấp nội dung gốc của hãng, và thừa nhận không biết phải kiếm tiền từ Community như thế nào.
Dù vậy, từ những phát ngôn vừa qua của bà Mayer, có thể thấy là bà chưa có ý định rời bỏ Yahoo. "Tôi dự định ở lại. Tôi yêu Yahoo và rất hào hứng được chứng kiến hãng bước vào chương mới" - đó là những gì bà Mayer nói trong cuộc họp với giới Phân tích, sau khi công bố thương vụ Verizon.
Giới Phân tích vẫn rất hoài nghi về thành công của thương vụ. Nhiều người tự hỏi, nền tảng người dùng của Yahoo có tuổi từ trung niên là phần lớn, rất khác với ý định theo đuổi người dùng trẻ tuổi mà Verizon đang ấp ủ. Liệu có cách nào để dung hòa hai đối tượng khách hàng này lại với nhau hay không?
Yahoo lần đầu thông báo về việc cân nhắc khả năng bán mình hồi tháng 2 vừa qua, sau áp lực từ các cổ đông mà cụ thể là quỹ đầu tư Starboard Value. Ngoài Verizon thì một số cá nhân, tổ chức khác cũng tỏ ra quan tâm, nhưng Verizon luôn là ứng viên nặng ký ngay từ đầu.
Sau khi thâu tóm Yahoo, Verizon sẽ có công nghệ quảng cáo giá trị của Yahoo. Verizon hiện có 112.6 triệu thuê bao di động và điều này có thể giúp Yahoo củng cố các nỗ lực phát triển ứng dụng di động của mình. Thương vụ dự kiến hoàn tất trong Q1/2017.
Trọng Cầm.
TIN LIÊN QUAN

Hết.