Gia chánh

Tuesday, June 28, 2016

Nghe nhạc....du lịch Switzerland


http://www.authorstream.com/Presentation/nguyenminhhien-2851006-may-16-travel-window-switzerland-swiss-jodler-music/

Tuổi trẻ thăm viếng nghĩa trang Quân Đội VNCH

NHÂN NGÀY QUÂN LỰC VNCH 19/6/2016 : 
HẬU DUỆ VNCH TƯỞNG NIỆM ANH HÙNG TỬ SĨ TẠI NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HOÀ
Rất cảm động và rất mừng cho tương lai đất nước
NVD04.jpg



Trường Sa lớn và thông điệp gửi Hà Nội


Cần phải quy thành tội tất cả những hành vi hợp tác với kẻ thù như tội gián điệp, tội phản quốc. Khi đã xác định Trung Quốc cộng sản là kẻ thù, thì tất cả những kẻ thực hành các hoạt động hợp tác với Trung Quốc cộng sản đều là tội phản quốc. Thực chất, tìnhtrạng Việt Nam bị lệ thuộc Trung Quốc cả về tư tưởng lẫn kinh tế như hiện nay, nhất là tình trạng chiếm cứ các khu vực có địa thế hiểm yếu, tạo thành thế xen cài răng lược, là sản phẩm của hợp tác với Trung Quốc, sản phẩm của sự mê muội ý thức hệ và lòng tham hèn hạ trong hàng ngũ những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam...

*
Báo Vnexpresse.net đưa tin“Mỹ hôm qua, 22/06/2016, lên tiếng cảnh báo Trung Quốc không nên "thực hiện thêm các hành động khiêu khích" sau khi tòa trọng tài thường trực ra phán quyết về vụ kiện ở Biển Đông. Colin Willett, phó trợ lý ngoại trưởng Mỹ khu vực Đông Á, cho biết Washington có "rất nhiều cách" để đối phó với bất kỳ động thái nào của Trung Quốc trong khu vực, theo Reuters. Bà nói thêm rằng trong bối cảnh tòa trọng tài thường trực (PCA) ở The Hague sắp đưa ra phán quyết về vụ kiện của Philippines đối với Trung Quốc liên quan đến đường 9 đoạn mà Bắc Kinh tự vẽ ra trên Biển Đông, Mỹ đang tích cực làm việc với các đối tác và đồng minh khu vực nhằm đảm bảo thiết lập một mặt trận thống nhất”.

Chú ý rằng, lời cảnh báo này nhấn mạnh chữ “thêm”, có nghĩa là đã có khiêu khích. Và có thể thấy rằng vụ khiêu khích vừa rồi của Trung Quốc, vụ bắn hạ hai máy bay của Việt Nam, đã không che mắt được ai, nhưng công bố một quy kết lại không thể đơn giản là “biết” hoặc “chắc chắn”, nhất là chính Hà Nội, người bị nạn lại không muốn quy tội cho ai, và âm thầm nuốt hận, hay cắn răng chịu trận. Và Mỹ thì “chúng tôi tôn trọng quyền quyết định của các bạn” như lời Đại sứ Mỹ TED Osius. (Những phân tích về âm mưu của Trung Quốc, xin xem bài “Chiến tranh biển Đông đã bắt đầu?”).

Bắn hạ hai chiếc máy bay hiện đại của không quân Việt Nam trong hai ngày 14/06 và 16/06, Trung Quốc đã thực hiện một âm mưu khiêu khích. Việt Nam biết và có bằng chứng, Việt Nam có thể công bố và quy kết trách nhiệm cho Trung Quốc, yêu cầu Trung Quốc bồi thường, và theo tập quán ngọai giao, Hà Nội sẽ buộc phải có động thái đáp trả hành vi khiêu khích này. Nhưng nếu công bố kết tội Trung Quốc, Bắc Kinh sẽ lu loa lên rằng "Hà Nội vu khống và khiêu khích. Hà Nội lợi dụng Mỹ để công khai chống lại Trung Quốc. Chế độ Hà Nội đã phản bội lại láng giềng, phản bội chủ nghĩa Mác. Hà Nội đã trở thành kẻ thù của nhân dân Trung Quốc, Hà nội phải bị trừng phạt". Tiếp đến, sẽ xảy ra các sự cố tàu thuyền đánh cá của Trung Quốc “bị bắn”, ngư dân Trung Quốc trên biển thuộc lãnh hải Việt Nam “bị đánh chìm”, Tàu chiến tuần tra của Trung Quốc đột nhiên “bốc cháy” gần đảo Trường Sa lớn của Việt Nam, có “bằng chứng tên lửa của Việt Nam được phóng đi từ Trường Sa lớn”, v.v... Tất cả những cái cớ bịa đặt đó mục đích dẫn đến việc Trường Sa lớn của Việt Nam phải bị Trung Quốc trả đũa, và điều sẽ xảy ra là Trường Sa lớn, thủ phủ huyện đảo Việt Nam còn lại trên biển Đông, sẽ bị tiêu diệt và chiếm đọat chỉ trong một đêm, bằng hỏa lực không gì cản được.

Bằng việc giả như phớt lờ gợi ý trợ giúp của Mỹ, kêu gọi sự giúp đỡ của chính Trung Quốc, Hà Nội đã hoá giải âm mưu gây chiến đó của Bắc Kinh. Bắc Kinh không thể từ chối một hành động hỗ trợ nhân đạo, và buộc phải làm ngơ, như chưa hề có chuyện cố tình gây chuyện. Đó là biến “mưu của địch làm mưu của ta”, là “tương kế tựu kế”.

Âm mưu khiêu khích của Trung Quốc là tạo cớ gây chiến, lợi dụng hỗn lọan để chiếm đọat tất cả những thực thể còn lại trong quần đảo Trường Sa đang thuộc quyền quản lý của Việt Nam, trước khi Toà Trọng Tài PCA đưa ra phán quyết, thực hiện chiến thuật “chuyện đã rồi”, nhằm tạo thế không thể đảo ngược và bằng cách này hoàn thành mục tiêu độc chiếm biển Đông.

Nhưng ngay sau khi chiếc SU-30MK2 bị nạn rơi ngày 14/06/2016, Mỹ bằng một cách nào đó, có lẽ đã biết được. Ngày 15/06/2016, Mỹ đã cấp tốc điều 4 tầu chiến điện tử cùng với 120 nhân sự kỹ thuật tới biển phía đông Philippines, có nhiệm vụ gây nhiễu radar đối phương, và liền ngay sau đó, ngày 18/06/2016, cùng một lúc, Mỹ đã điều hai tầu sân bay John C. Stennis và Ronald Reagan hoạt động cùng nhau tại biển Philippines trong tình trạng sẵn sàng tác chiến.

Trong bài phát biểu hôm qua tại một diễn đàn kinh tế ở thành phố Davao, ông Rodrigo Duterte gợi ý rằng "Hiệp định Tương trợ Quốc phòng năm 1951 của các đồng minh không tự động buộc Washington phải giúp Philippines ngay tức thì, nếu nước này đối đầu với Trung Quốc do một xung đột về lãnh thổ."

Duterte nói ông đã hỏi Đại sứ Mỹ Philip Goldberg trong cuộc gặp gần đây. "Các vị có sát cánh bên chúng tôi hay không?", ông Duterte hỏi và ông Goldberg đáp:"Chỉ khi các vị bị tấn công". Philippines cũng đã cảm thấy một điều gì khác thường đang đến từ phía Trung Quốc?! Cũng như Việt Nam, họ tất nhiên cũng có tình báo quân sự tại Trung Hoa đại lục.

Như vậy, có thể thấy, ngay cả Philippines, dù được gọi là đồng minh lâu đời của Mỹ, nếu không có một Hiệp định an ninh chung thay cho Hiệp định Tương trợ Quốc phòng, thì khi Philippines có xung đột với Trung Quốc nhằm thu hồi lại Scarboroug, Mỹ vẫn không có quyền tự động can thiệp, trong khi nếu đã thành “chuyện đã rồi” thì không thể đảo ngược tình thế, nghĩa là không thể lấy lại, nếu không bằng một cuộc chiến tranh có tuyên bố với kết thúc bằng sự đầu hàng vô điều kiện của Trung Quốc.

Mỹ đã hoạt động hết sức tích cực. Với bốn tàu chiến điện tử và hai tàu sân bay có mặt tại biển Đông, trong tình trạng sẵn sàng, và với những công bố gần như nói thẳng bản chất những hành vi có chủ đích của Trung Quốc, Mỹ góp phần quyết định hoá giải một phần những thủ đoạn không có gì ghê gớm nhưng hung bạo của Bắc Kinh. Sự có mặt của Mỹ có thể khống chế sự hung hăng của Trung Quốc, nhưng Mỹ không có quyền đương nhiên can thiệp những xung đột song phương. Vì vậy, những thủ đọan gây sự cố châm ngòi cho việc sử dụng vũ lực, đặc biệt, riêng với Việt Nam, liên quan tới Trường Sa lớn, có thể vẫn xảy ra. Và trên nguyên tắc, Mỹ chỉ có thể đưa ra thông điệp “luôn luôn có mặt bên cạnh và sẵn sàng giúp đỡ bằng mọi cách, nhưng chúng tôi tôn trọng quyền quyết định của các bạn”. Nếu chỉ có thế thì ngay cả khi chuyện xảy ra, đảo mất, biển mất, thậm chí, không thấy Mỹ hành động, thì nước cũng có thể mất, và Hà Nội chỉ có thể ngồi nhìn, và Mỹ không thể làm gì ngoài “cực lực phản đối”.

Nhưng phải hỏi, ở phía CSVN, khi đã biết Trung Quốc tập trận bắn đạn thật trên biển Đông từ ngày 13/069 tới ngày 17/06, tại sao lại cho tập luyện bay trên biển đông vào ngày ngày 14/06? Nhà cầm quyền Việt Nam răn đe Trung Quốc, hay CSVN thông đồng với Trung Quốc để tạo ra sự kiện? Ai đã ra lệnh xuất kích trong tình huống như vậy? Tại sao khi tín hiệu SOS kêu cứu phát ra từ vùng biển Nghệ An, chỉ cách bờ khoảng 20km theo lời thuật của thiếu tá Nguyễn Huy Cường, lại điều máy bay tuần thám CASA 212 tới đảo Bạch Long Vĩ, sát phía đông đường phân giới vịnh bắc bộ với Trung Quốc để bị rơi? Và tại sao phải cần một nhóm tới 9 người? Người ra lệnh này là ai? Nhằm mục đích gì? Có thể tin được rằng gián điệp của Trung Quốc nằm ngay trong bộ tư lệnh phòng không, không quân, ngay trong bộ chỉ huy tìm kiếm cứu nạn, và trong bộ tổng tham mưu? Trước mắt, có thể cách chức, thậm chí bắt giam ngay chờ điều tra người ra quyết định xuất kích bay tập trong khi Trung Quốc đang diễn tập bắn đạn thật tại biển Đông. Xử bắn công khai, nếu là gián điệp Trung Quốc. Nếu là một kế hoạch được chuẩn bị trước, thì hãy hình dung, những kẻ phản bội này táng tận lương tâm đến mức nào và thực tế chất lượng của quân đội Việt Nam hiện nay là thế nào.

***

Thông điệp khẩn cấp mà chúng ta muốn chuyển tới những kẻ đang nắm trong tay quyền lực của chế độ tại Hà Nội, rằng đảo đã mất, sắp mất hết, biển đang mất và đất nước sẽ mất chỉ do sự mê muội của ý thức hệ cộng sản, mê muội bạn thù. Hãy thức tỉnh, không còn thời gian nữa. Phía sau các vị không còn dân nữa đâu, đừng ảo tưởng, không còn ai hết, không một người. Không thể có mặt trận nhân dân, không thể có thế trận toàn dân nữa. Cái từng đem lại cho các vị “chế độ”, đã chuyển sang phía bên kia chiến tuyến, đối diện với chính các vị rồi. Họ đã từng nâng thuyền và bây giờ họ sẽ là những người lật thuyền.

Giặc Tàu đến, con cháu của những người bị các vị, bị cái lý tưởng viển vông của các vị lưà bịp, ba mươi năm làm bia đỡ đạn để các vị ngồi trên vinh quang, chia nhau quyền lực, vơ vét làm giàu, bây giờ họ sẽ không bị lừa dối nữa.

Nếu giặc đến, các vị hãy mang những lâu đài, biệt thự giát vàng của các vị ra mà đỡ đạ̣n. Sau những việc cướp đọat làm giàu trên xương máu người dân, các vị vẫn tin rằng người dân sẽ bảo vệ các vị, để các vị tiếp tục có chức có quyền, tiếp tục bòn rút xương tuỷ người lao động nghèo đói nữa hay sao?

Đành rằng không ai có quyền quy kết tất cả, trong các vị vẫn có những con người chính trực. Chúng ta đang chờ những con người đó hành động. Hãy tỉnh táo và suy ngẫm. Cái gì làm nên sự đổ vỡ của lòng dân, cái gì, nguyên nhân nào làm ra sự suy sụp nền đạo đức của một dân tộc giàu nhân bản, giàu lòng vị tha và yêu công lý như dân tộc Việt Nam?

Các vị trông chờ vào cứu cánh của ý thức hệ cộng sản, của chủ nghĩa quốc tế vô sản, nhưng những tên đồ tể đại Hán ở Trung Nam Hải không còn là những đồ đệ của Mác nữa, chúng chiếm biển Việt Nam, đất Việt Nam không phải để bảo vệ “lý tưởng tương đồng” với các vị, mà là để chia đôi Thái Bình Dương với Mỹ.

Hãy tỉnh lại, chủ nghĩa Mác chết rồi, bản chất xã hội loài người đã thay đổi, không còn man rợ như những gì in trên nhận thức đơn sơ và chết cứng của Mác. Nếu lịch sử là một quá trình tự hoàn thiện mình, thì hình ảnh gần nhất với mơ ước của Mác chính là các xã hội phát triển nhất trên hành tinh, không phải một Trung Quốc đang vật vã với những tư duy của những triều đại phong kiến trung cổ, tham lam và mông muội.

Không có cái “thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” mà các vị suốt 35 năm tìm kiếm. Không biết các vị thật tâm lần mò hay các vị cố tình tự lưà dối mình và lưà dối mọi người. Nếu thật tâm các vị mò mẫm tìm kiếm cái quái thai không tồn tại ấy, thì hãy xem lại cái phần não bộ, quả thật là có vấn đề thiếu hụt. Thị trường là Tự do cá nhân cộng với sở hữu Tư nhân. Những gì Việt Nam có hôm nay, những cái đã cứu cái chế độ của các vị thóat chết, chính là những gì đến từ cái phần thị trường trong cái nền kinh tế nửa dơi nửa chuột mà các vị chủ trương. Nó còn phôi thai, nhưng sẽ chết dần bằng các chủ trương tập thể hóa và quốc hữu hoá sở hữu, để tiến tới nền kinh tế phi sỡ hữu xã hội chủ nghĩa. Đó là sản phẩm của một lối tư duy ấu trĩ về lý thuyết kinh tế và siêu hình của lôgíc thực tiễn.

*

Đành rằng những thông điệp này xuất phát từ giả thuyết hai máy bay của Việt Nam bị nạn do Trung Quốc cố tình bắn hạ, nhằm âm mưu tạo sự kiện để gây chiến, nhưng bất kể sự kiện đã xảy ra như thế nào và nguyên do từ đâu, thì nguy cơ biển đảo Việt Nam mất vào tay Trung Quốc vẫn là nguy cơ có thật, chỉ là chuyện mất lúc nào và mất như thế nào. Việc căn bản là xác định ai là thù, và ai là bạn. Một điều không người Việt Nam nào không biết, rằng kẻ thù trực tiếp và truyền kiếp của dân tộc Việt Nam là vua chúa các triều đại Trung Hoa và những kẻ cầm quyền hiện nay tại Bắc Kinh. Nguy cơ mất biển mất đảo, dần tới mất nước là tư tưởng bá quyền thâm căn, không thể thay đổi của chủ nghĩa bành trướng đại Hán Trung Quốc. Đó là kẻ thù. Hợp tác với kẻ thù là tạo điều kiện cho kẻ thù thực hiện dã tâm từ trong nhà, lợi dụng hợp tác để thiết chặt các trói buộc lệ thuộc, để đoạt quyền kiểm soát trong tình huống xảy ra xung đột, để kiến trúc dần những điều kiện chiếm đoạt cuối cùng.

Cần phải quy thành tội tất cả những hành vi hợp tác với kẻ thù như tội gián điệp, tội phản quốc. Khi đã xác định Trung Quốc cộng sản là kẻ thù, thì tất cả những kẻ thực hành các hoạt động hợp tác với Trung Quốc cộng sản đều là tội phản quốc. Thực chất, tình trạng Việt Nam bị lệ thuộc Trung Quốc cả về tư tưởng lẫn kinh tế như hiện nay, nhất là tình trạng chiếm cứ các khu vực có địa thế hiểm yếu, tạo thành thế xen cài răng lược, là sản phẩm của hợp tác với Trung Quốc, sản phẩm của sự mê muội ý thức hệ và lòng tham hèn hạ trong hàng ngũ những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam.

Không cần biết người ta định nghĩa diễn biến hòa bình là gì, nhưng những kẻ lẫn lộn giữa man rợ và văn minh nhân loại, giữa nô lệ và tự do nhân bản, giữa lòng bao dung và hận thù phải bị coi đầu tiên là kẻ thù cuả mọi diễn biến. Đến với tiến bộ, đến với nền văn minh chung, hòa nhập vào hệ thống giá trị chung của nhân lọai phải là một diễn biến mong đợi. Nếu diễn biến đó xảy ra một cách hoà bình thì là một quá trình diễn biến hợp lòng người, hợp thời đại. Các vị chẳng nên lo sợ. Chỉ có những người bạn mới tìm cách đến với các vị một cách hoà bình, kiên nhẫn chờ đợi sự chuyển biến chậm trễ cuả các vị. Ngược lại, hãy nhìn những gì Trung Quốc làm, đó không phải là diễn biến hoà bình, đó là một diễn biến cũng đến từ từ nhưng man rợ, biến các vị và đồng bào cuả các vị ban đầu thành những tên nô lệ, rồi sau đó mất hẳn khỏi loài người.

Cần phải có ngay lập tức một Hiệp định an ninh tương hỗ cho phép Mỹ quyền đương nhiên và tức khắc can thiệp, mỗi khi Việt Nam có xung đột vũ trang đe dọa an ninh biển đảo và chủ quyền quốc gia. Không còn thời gian nữa. Nguy cơ tổn thất tài sản và hy sinh con người trên các đảo và đá có quân đội túc trực và dân cư sinh sống thuộc quần đảo Trường Sa, đặc biệt là Trường Sa lớn, thủ phủ của huyện đảo Trường Sa đang hiện rõ từng ngày, có khả năng xảy ra trước ngày phán quyết của Toà trọng tài PCA ngày 07/07/2016. Không cho phép bất kỳ ai chần chừ. Trách nhiệm về chủ quyền quốc gia và sinh mạng những con người này trước hết và trên hết thuộc về những cá nhân trong Thường vụ Quân uỷ Trung ương, bao gồm tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Thủ tướng chính phủ Nguyễn Xuân Phúc, bộ trưởng quốc phòng Ngô Xuân Lịch, Tổng cục trưởng tổng cục chính trị Lương Cường, tổng tham mưu trưởng Phan Văn Giang và thứ trưởng thứ nhất bộ quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh. Không có gì có thể cứu vãn được lúc này ngoài một Hiệp định với Mỹ, kể cả một Hiệp định không công bố.

Paris - 23/06/2016

Búa Liềm đi đâu cũng bị đánh ...

https://www.facebook.com/jabarpublisher/videos/vb.951112518274883/1143149852404481/?type=2&theater

Dũng cảm

https://www.facebook.com/ducthaifood/posts/2032106383680394

Saturday, June 25, 2016

Nghe nhạc ngắm hoa


http://www.authorstream.com/Presentation/nguyenminhhien-2847015-jun-18-flowers-poppies-oriental/

Nghe nhạc ngắm hoa


http://www.authorstream.com/Presentation/nguyenminhhien-2847015-jun-18-flowers-poppies-oriental/

Khi người dân nổi giận











Thấy gì trên quê hương ta?


TẠI SAO NHÀ CẦM QUYỀN QUYẾT TÂM CƯỠNG CHẾ GIẢI TỎA CHÙA LIÊN TRÌ???

Mục sư: Nguyễn Mạnh Hùng.
Hòa thượng Thích Không Tánh (áo nâu) tại chùa Liên Trì. Nguồn: Nguyễn Mạnh Hùng

Chùa Liên Trì là ngôi chùa được xây dựng cách nay hơn nửa thế kỷ tọa lạc tại phường An Khánh, quận 2 Sài Gòn. Từ khi xây dựng đến nay, chùa Liên Trì là nơi gắn bó với đời sống tâm linh cho bà con phật tử và cư dân Thủ Thiêm. Chùa Liên Trì là một trong số ít ỏi những ngôi chùa còn giữ được truyền thống thuần túy của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất kể từ sau biến cố năm 1975. Do vị trí đắc địa nằm gần bờ sông Sài Gòn, đối diện với khu trung tâm sầm uất của quận 1 nên chùa Liên Trì nằm trong “khu đất vàng” của thành phố. Vì vậy ngôi chùa đã lọt vào tầm ngắm của những nhóm lợi ích. Với giá trị lợi nhuận cao cùng những việc công đức mà Hòa thượng Thích Không Tánh (vị trụ trì chùa) đã làm hàng chục năm qua, chùa Liên Trì trở thành cái gai trong mắt nhà cầm quyền và họ đã quyết tâm phá bỏ.
Hòa thượng Thích Không Tánh cho biết ngài đảm nhiệm chức vụ Phó viện trưởng Hội đồng Điều hành Tăng đoàn Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, kiêm Tổng ủy viên Từ thiện – Xã hội nên ngài luôn quan tâm làm việc công đức để giúp bà con bá tánh và những người có hoàn cảnh khốn khó. Ngoài ra, ngài cũng quan tâm đến quyền tự do tôn giáo, quyền con người. Hàng chục năm nay, ngài đã tổ chức nhiều hoạt động từ thiện như tặng quà cho bệnh nhi ung bướu, biếu quà cho bệnh nhân phong trại phong Quy Hòa – Quy Nhơn, biếu quà cho quý thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa, cứu trợ các gia đình thuyền nhân bị cưỡng bách hồi hương, tặng quà và giúp gạo cho nhiều bà con dân oan các tỉnh thành cùng nhiều gia đình khó khăn khu dân cư Thủ Thiêm. Với tấm lòng từ bi bác ái, ngài mong muốn các phần quà phải tới tận tay những người thật sự khó khăn. Vì vậy, mặc dù tuổi đã ngoài 70, ngài vẫn lặn lội tới từng địa phương trực tiếp tặng quà chứ không thông qua các tổ chức khác. Bởi cớ đó chính quyền đã gây khó khăn và thường xuyên cho an ninh theo dõi mỗi khi ngài làm từ thiện.
Đặc biệt trong những năm gần đây, kể từ khi Việt Nam chính thức tham gia và là thành viên của Hội đồng nhân quyền Liên hợp quốc, các tổ chức XHDS độc lập phát triển thì chùa Liên Trì là nơi họp mặt của các tổ chức XHDS. Nhiều tổ chức XHDS đã họp mặt tại đây để thành lập Ban sáng lập và thành lập các hội đoàn độc lập nhằm phản biện xã hội, cải thiện nhân quyền, dân quyền. Hòa thượng Thích Không Tánh cũng là sáng lập viên của Hội cựu tù nhân Lương tâm, Hội đồng Liên tôn Việt Nam. Cũng cần nhắc lại trong cuộc đời hành đạo, bảo vệ quyền tự do tôn giáo và quyền con người, ngài đã 3 lần bị bắt bỏ tù với tổng cộng 16 năm tù giam.  Ngài được vinh danh nhận giải Nhân Quyền Việt Nam năm 2015 của Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam tổ chức tại Hoa Kỳ.
Từ những việc làm nhân đạo và giúp đỡ cho các tổ chức XHDS tranh đấu cho tự do nhân quyền nói trên, Hòa thượng Thích Không Tánh và chùa Liên Trì đã bị nhà cầm quyền xem như thành phần đối kháng và họ đã quyết tâm cưỡng chế giải tỏa chùa để bỏ đi cái gai này. Theo thông tin loan truyền trên mạng xã hội, Hòa thượng Thích Không Tánh cho biết mặc dù không có lệnh cưỡng chế nhưng chính quyền phường An Khánh và chính quyền quận 2 đã họp kín, quyết định ngày 23/6/2016 tới đây họ sẽ cưỡng chế phá dỡ chùa Liên Trì.
Theo Hòa thượng Thích Không Tánh và các thầy cho biết, chính quyền sở tại đã nhiều lần tới vận động các thầy nhận tiền đền bù ban đầu là 700 triệu, sau đó là 5,4 tỷ và mới đây là 6 tỷ để di dời đến khu xa xôi hẻo lánh phía sâu bên trong bến phà Cát Lái. Tuy nhiên các thầy là những nhà tu hành, ý nguyện của các thầy là xây dựng ngôi chùa tại đây để phục vụ nhu cầu tâm linh cho cư dân khu Thủ Thiêm. Nếu chính quyền di dời chùa ra khỏi khu dân cư Thủ Thiêm thì các thầy sẽ không chấp nhận. Các thầy dứt khoát sẽ không nhận tiền đền bù để di dời chùa đi nơi khác. Là những người tu hành, nếu chính quyền sở tại phá dỡ chùa thì các thầy sẽ quyết tâm cầu nguyện xin ơn trên phù hộ độ trì.
Phật giáo nói riêng và các tôn giáo nói chung là đời sống tâm linh gắn liền với 4.000 năm lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam. Ở bất cứ nơi đâu có cư dân sinh sống thì ở đó có nhu cầu về tâm linh, đặc biệt là những trung tâm đô thị lớn. Các cơ sở tôn giáo không những phục vụ tâm linh cho cư dân địa phương, mà còn là những điểm nhấn mang bản sắc văn hóa truyền thống của dân tộc Việt Nam. Hiện nay tại những quốc gia văn minh hiện đại trên thế giới, trong những khu đô thị sầm uất vẫn cần có những ngôi chùa, cơ sở tôn giáo làm điểm nhấn tăng thêm vẻ đẹp và sự trang nghiêm. Việt Nam là một quốc gia mang nặng bản sắc văn hóa dân tộc thì việc duy trì và phát triển các cơ sở tôn giáo trong các trung tâm đô thị là việc cần thiết.
Thiết nghĩ, thay vì di dời chùa Liên Trì ra nơi xa xôi hẻo lánh, nên chăng nhà nước tạo điều kiện cho chùa Liên Trì trùng tu lại khang trang hơn, hài hòa với cảnh quan để giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc. Một khu đô thị xen lẫn các cơ sở tôn giáo sẽ là một cảnh quan hiện đại, văn minh và mang bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam. Nếu được như vậy thì vừa có một khu đô thị mang đặc trưng của truyền thống dân tộc Việt Nam, vừa hợp lòng dân.
Mục sư: Nguyễn Mạnh Hùng.
Vũ Thất
neo

Nguyễn Tiến Dân v/s Trọng Lú

Inline image 1


Vài hàng thưa với Tổng Trọng
Thưa ông Tng.
1- Lão và ông: Sinh ra, phi thi lon lc – Ln lên, gp lúc thế Nước ri ren. Xung bin, b bn hi tc Trung cng, chn đường. Ra ngõ, chm ngay lũ cướp ngày và b chúng trn lt, t ca. Ngi trong nhà, cũng chng chút bình yên. Đinh tai –nhc óc, nghe lũ khuyn dương, buông li lếu láo. Rut đau như ct – nước mt đm đìa. Ch hn, tui cao – sc yếu; tài hèn – chí cùn. Bi thế, không th trừ ha cho dân. Đành phi ngi nhà, mà đc sách Thánh hin, cho qua ngày – đon tháng.

Mt ngày kia, soi đến tm gương oanh lit ca Triu Th Trinh, cùng câu nói đ đi ca Bà: “Tôi chmun: cưỡi cơn gió mnh – đp bng sóng d – chém cá kình  Bin Ðông – đánh đui quân Ngô – giành li giang san – ci ách nô l. Ch không chu khom lưng, làm tì thiếp người ta”. Lão, sa xm mt mày.Choáng váng, như b ai đó, gõ búa vào đu. Xu h, vô cùng. Cho mình và cho nhng đng nam nhi râu qup ca nước Vit.

Chng biết, ông và cái Đng ca ông, có cái cm giác xu h y không? Nếu có, hãy 1 ln, đến viếng Đn th Bà Triu.  đó, hãy đt hương lên, mà th trước lit t– lit tông, rng: “Nguyn Phú Trng nói riêng và cái Đng CS Vitnam nói chung, không có được cái ý chí st son, như vua Bà. Chúng tôi, nhìn thy tin, là sáng mt lên – ngó thy gic, là sun cái y li. Lun trôn – chui háng chúng, cũng chng t. Min sao, gi cho bng được, môi trường hòa bình và hu ngh, vi… gic. Đn c quyn lc và quyn li ca chính mình. Tuy vy, chúng tôi th, không bao gi, làm cái vic táng tn Lương tâm. Đó là, đem Giang sơn gm vóc ca T tiên, cng vi s h khu ca nước Vit, dâng cho Trung hoa CS. Và, chp nhn, làm tôi đòi – nô l cho chúng. Nhược bng, trái li th, sẽ b Tri tru – Đt trit. Cho, tuyt cái loài CS, đn hèn và lếu láo”.
Đn thờ Bà, d tìm lm. Nó, nm ngay sát đường thiên lý Bc – Nam. Ông .

2- Lão và ông, không đng tuế và cũng chng đng môn. Nhưng, chúng ta, đu là “người min Bc” và cùng “có lý lun”. Tuy thế, cái s hc ca lão và ông,khác nhau mt tri – mt vc. Lão, ch tìm và hc nhng th gì, phù hp vi thc tế và có ích, cho cuc sng. Còn ông, li chn hc và tôn th cái Chủ nghĩa Mác – Lê. Mt th phế phm, hng t lý lun, cho đến thc tin. Nhân loi, đã quay lưng vi nó, t lâu lm ri. Du có điếc – lác, ai cũng nhìn ra thc tế đó. Còn các ông? Đến gi phút này, vn kiên đnh, bi cái đng rác đã bc mùi ca Lch s và hi vng, tìm được kim ch nam,  đó. Đã tìm thy chưa,thưa ông?

Không có Hc thuyết đúng đn dn đường, các ông, hành đng như nhng thng mù và ging nhưk sp chết đui, các ông, bám vào bt c 1 vt nào, còn ni xung quanh. Cho dù, đó là con rn đc. Tha hip vi Trung cng  Thành đô, là ví dụ th nht. Đem máu ca chàng trai vm v “kinh tế thtrường”, tiếp cho bà lão móm mém “đnh hướng XHCN”, bt chp s khác nhau gia nhóm máu ca h, là ví d th 2.

Đt nước mình, xác xơ – Dân mình, cơ cc – Đo đc, xung cp – Môi trường, b hy hoi nng n – N, như chúa Chm. Tt c, bi các ông, vn ngoan c: “vn dng 1 cách sáng to ch nghĩa Mác – Lê, vào hoàn cnh thc tin ca Vit nam”.Bng mi giá và bt chp thc tế. “Lượng đi – cht đi”. Khi cái “bngct” kia, chưa v: Con giun Vit nam, vô phương hóa thành Rng – thành H. Các ông, chc chn, nhn ra được điu đó. Nhưng, vn không mun thay đi. Bi,các ông:
– Hoc đã nhn ra, CNCS đang trên đà sp đ  Vit nam. Cho nên, c mà “sng gp” và tranh th, làm “chuyến tàu vét” cui cùng.
– Hoc,c ác ông, toàn 1 lũ ăn hi. Vô kế kh thi, đ lèo lái Đt nước, ra ngoài vũng ly khng hong.

3- Thưa ông Tng. Mt nhim kì Tng thng ca Hoa kỳ, có 4 năm. Ai làm tt, cũng không được gichc v đó, quá 2 nhim kì. Nói chi, đến cái loi thiu năng trí tu, mt ngay – tay đ.
Mi ngày nào, nhng người CS các ông, tràn vào Sài gòn. Thoáng cái, đã hơn bn chc năm tri. Bng mười ln, nhim kì Tng thng ca Hoa kỳ. Nước người, càng ngày – càng đi lên, k c vthế và lc. Nước mình, càng ngày –càng tt hu thê thm. Ngay c 2 người em, là Campuchia và Lào, cũng đã vượt qua mình, trên nhiu lĩnh vc ri. Phi không ông? Đã có bao gi, nhng người CS các ông: T vn lương tâm và sám hi, v nhng th ti t y chưa? Hay, vn nhâng nháo, nói ly được, rng thì là: “Đng CS Vit nam, đã lãnh đo Nhân dân Vit nam, đi t hết thng li này, đến thng li khác”. Nhng “thngli”, mà chiến li ph đó, ch được dành riêng, cho 1 nhóm người, trong hàng ngũ chóp bu ca Đng CS. Đ có được nhng “thng li” đó, Nhân dân Vit nam, đã phi đ cnúi xương – sông máu và gi đây, h trng tay, chng có được cái gì. Đ có được nhng “thng li” đó, Đt nước Vit nam, đã sp phi đào đến nhng mu qung cui cùng.

Nói tht vi ông: cái mnh đ mà ông nói, tt đen như lão đây, không ngi được.
Ông ơi! Nếu t xét, mình không có đ năng lc, xin đng c na. Hãy dũng cm, ri vũ đài Lch s, đ Đt nước ct cánh. Đó là cách, mà Tng thng Thein Sein ca Myanmar, đã làm. Danh – li, bo toàn – Tiếng thơm, lưu muôn thu. Nhược bng, vn ngoan c, bám và ngy bin cho cái lun thuyết cù nhy “Chùa đ, nhưng đo Pht không đ”. Tc là, Nga xô và hàng lot các nước CS Đông Âu bđ. Nhưng CNCS, vn là, “mùa Xuân cNhân loi” – vn là, nhng gì tt đp nht ca loài người. Xin hãy đem người thân ca các ông và đng đng ca các ông ra, mà làm thí nghim tiếp. Đng thí nghim, trên c Dân tc Vit chúng tôi na và đng dùng súng – đn, cng vi nhà tù, đ bt c Dân tchúng tôi, phi đi theo các ông, muôn năm và mãi mãi. Nếu mun thí nghim, hãy làm trên phm vi hp. Hãy xin Đt nước, ct cho cái đo Phú quc. Đ, nhng người CS, di cư ra đó mà . Ri, xây dng Phú quc, thành cái Thiên đường thun khiết CS. Cái Thiên đường, ch ca 1 loi: cung tín và vô hc. Còn chúng tôi, chng mun, sng cùng vi cái bn: Cướp bóc, đã là thói quen và la đo, đã tr thành bn cht.

4- Các ông, không chút ngượng ngùng, thường ra r, rót vào tai lũ dân đen chúng tôi,rng thì là: “Cán b CS, t trên xung dưới, rt là, nhng người đy t tht trung thành ca Nhân dân”. Lão nghĩ mãi, mà chng ng ra: cái câu nói đó, đúng  ch nào. 

Thói đi, người tài gii, thì mi làm được ch nhân. K tôi t, thun 1 loi, ngu si– dt nát và, có “mũi nhòm mm”. Ch nhân, ăn sung – mc sướng. Đy t, cơm hm – cháo thiu. Ch nhân, bao gicũng được gi là ông: “ông ch”. Đy t, bao gi cũng b gi là thng: “thng đy t”. Ch nhân, qun líđy t. Đy t, phi làm lng vt v, đ nuôi ông ch. Chưa th đâu và chng có bao gi, xy ra  cái vế ngược li. Tr Vit nam. Dưới cái thi, “rc r nht, trong Lch s ca Dân tc”.  cái thi “rc r nht” đó, bn đy t tham ăn và dt nát, li được có cái quyn, “lãnh đo toàn din và tuyt đi”… ông ch. “Tu ha, nhp ma”. Bi thế: Trên-dưới, lns òng – Luân thường-Đo lý, đo ln – Nhng giá tr ph quát nht ca loài Người, luôn được hiu và làm theo cách ngược li.

Thưa ông Tng, lão xin hi ông: Vinh quang cái quái gì, mà các ông, c ông ng cái mm, t nhn, tm ca mình, ch  hng đy t, như thế? Chng có nh, các ông,t nhn mình, là bn dt nát? Chng có nh, các ông thy: kh rách – áo ôm, là vinh quang. Cho nên, vác rá đi ăn mày – ăn xin ca khp năm châu – bn b, nhưng cũng chng cm thy ngượng ngùng?

Gi s, lão đây, ly thân phn ông ch, mà gi ông là “thng Trng”. Như thế, có phi là, ông chhn vi đy t, hay không? Gi s, lão đây, ly thân phn ông ch, xét vic các ông đã làm. Ri, mng rng: ông và đng đng ca ông, rt 1 lũ mt ngay – tay đ. Như thế, có phi là, ông ch hn vi đy t, hay không? Và, liu ông có tr mt, mà vu v cho lão: “Li dng các quyn t do dân ch, đ xâm phm li ích ca Nhà nước, quyn, li ích hp pháp ca t chc, công dân”. Ri, ly quyn đy t, mà cho ông ch Dân già nhp kho”,hay không? Chng có nh, ông và đng đng ca mình, li chu nhc, mà cam tâm tình nguyn: sut đi, làm đy t cho Nhân dân Vit nam? Sao, không nuôi chí nhn: dùng “bo lc cách mng” đ lt đ ách thng tr ca Nhân dân và vùng lên, đè đu – cưỡi c h? Không dám làm cái viy, bi các ông biết: làm “đy t”, k c cho Nhân dân, ln ngoi bang, đu sung sướng hơn nhiu, ông nh? Nói nh vi ông: Nhân dân Vit nam, đã chán làm ông ch rm lm ri. H ch mun: tin các ông và c cái CNCS, v cái nơi, đã sn sinh ra nó. Đ, nước Vit chúng tôi, được sng trong thương yêu – đùm bc và thanh bình.

5- Đng trước bàn dân thiên h, ông thường giơ tay chém gió, mà nói rng: “Đng phi chăm lo đy đ và sâu sc đi sng ca nhân dân”. Nghe ông nói, bao người, đã phi bt mũi – ngonh mt. Bi, đi vi h: Nói, mà không làm, đó là bn vô tư cách. Nói 1 đàng – làm 1 no, đó là bn khn nn. Hmun tiếp xúc, đ hi ông, ch 1 câu: “Cho dù có thc tâm, mun ‘chăm lo đy đ và sâu sc đi sng ca nhân dân’, các ông, ly ngun nhân lc – vt lc nào, đ làm được vic đó?”
– Công an và Quân đi, đông lm. Nhưng, cái đi “quân điếu pht” y, không được dùng, đ “lo trbo” cho dân. H được huy đng, đ đàn áp nhng cuc biu tình ôn hòa, ch đ Bo v Môi trường và phn đi quân Trung cng xâm lược. Mi người đi biu tình, được c tá nhân viên công lc “chăm sóc” tn tình. Xe đưa, người đón – thăm hi, ân cn. Không có nhu cu, vn có thược “mát xa”, đến thâm tím c mt mày. Vn còn dư người, h phân ra, “bo v” dân lành. T hàng trí thc, như TS Nguyn Quang A, KS Lê Anh Hùng, cho đến, chàng bán cua đp trai Trnh Bá Phương: mi nhà, đu được hàng tiu đi Công an, chu chc ngày đêm, trước ca. Cơm, không phi nuôi – Lương, không phi tr. Nhưng, cng rác, cũng chng lo b mt. Ưu vit, đến thế,là cùng.

Huy đng hết người vào đó, cho nên, bin ca mình, chng ai trông. Các ông, phi “nh” thng anh em “16+4” gi h và dĩ nhiên, phó mc bà con ngư dân ca mình,cho chúng “chăm lo”.
Huy đng hết người vào đó, cho nên, t Bc vào Nam, la đo – trm cp – cướp git đy đường. Trước bc xúc ca dân, Đinh La Thăng, ra lnh cho CA Sàigòn, trong 3 tháng, phi trit được vn nn này. Bây gi, đã quá cái htrên,ông hi Đinh “chính y” xem, kết qu đến đâu ri và nhc Đinh “chính y”, n ít thôi. Hãy nh, cho tht kĩ: Qun chúng, không phi, ai cũng b thong manh và điếc lác, như các ông đâu.
Huy đng hết người vào đó, cho nên, không có người, đ gii quyết nhng tranh chp– khiếu kin ca dân chúng. Dưới, ch lên trên – Trên, “kính chuyn”xung dưới. Bao người, vì khiếu kin, đã phi khuynh gia – bi sn. Lão đây, là mt trong nhng người đó. Tri qua gn hai chc năm tri, b Chính quyn CS,la đo – cướp git, hàng chc t VND. Đến nay, vn không có ai, đng ra giiquyết. Thm chí, trong 1 bui “làm vic” vi cái gi là Cơ quan An ninh Điu tra, chúng còn ném thng vào mt lão, 1 câu xanh rn: “Công an, khôngcó nghĩa v và trách nhim, đi đòi n thuê cho bác(!)”. Đã thế, chúng còn đe da lão: “Viết trên ba chc bài, thế là đ ri. Viết na, s b khi t”. Nghĩa là, s cho lão, “nhp kho”. Vi kiến thc ca cái hng tr trâu như thế, lão đây, không thèm chp. Nhưng, ông là người có hc. Do đó, lão phi có nghĩa v và trách nhim, nhc ông Tng 1 câu: “Tt đp, phô ra – Xu xa, đy li”. Cái b pht, có tên là “cướp ca – hi người”, chính cácông, mi có nhu cu, đy kĩ – giu bit. Lão đây, rt mun, trưng cái bn mt xu xa – tàn đc ca các ông, ra trước dư lun trong và ngoài nước. Chính vì thế, lão thích ly xà beng, cy cái b phôt y ra lm. Di non – lp bin, lãokhông làm được. Ch lt trn trung chế đ CS, trên c 2 phương din lí lun và thc tin, lão đây, tho lm. Lão biết “bn súng, bng c 2 tay”. Đi thoi hay đi đu? Lão nhường ông, tùy chn.

– Thưa ông Tng, dân đen chúng tôi, thm và s, cách các ông “chăm sóc” túi tin ca chúng tôi, lm lm. Ai đi: Mi con gà, Đng ch bt người nông dân, gánh có mi 14 loi thuế và phí – Mi lít xăng, Đng bt dân, phi cõng trên nó, quá na tin thuế và phí – Mi chiếc ôtô, Đng bán ra, đt gp 3ln giá nhp khu… Được Đng “chăm sóc” kĩ lưỡng như thế, dân chúng, kit qu. Tt thy, đu “sm bà chè”. Làm ăn chân chính, không đ tin,np thuế cho Đng.

Thuế má, Đng bóp nn ca dân, còn tàn bo hơn c thi Thc dân – Phong kiến. Nhưng, nào có đ, đ cho Đng tiêu. Mi ngun thu khác ca Đt nước, cũng được đ dn vào cái thùng không đáy, có tên là Đng CS. Vn thiếu, đ cho Đng tiêu. Đng, bán tiếp “lúa non” – Đng, đi vay, vi lãi sut ct c, đ ăn chơi. Nói đâu xa: Mi năm, riêng cái gi là Văn phòng TW Đng, đã tiêu đến c trăm triu USD, tin thuế ca dân. Chuyn sát sườn như thế, chng có nh, ông Tng, không biết? Các ông: Ăn, vào c Tương lai ca đi con – đi cháu. Ăn, đ cho Đt nước, mang n đm đìa. Ăn tàn – phá hi như thế, ly ngun tin nào, đ “chăm lo đy đ và sâu sc đi sng ca nhân dân”, hi ông Tng?

Các ông, quên dân – Ch nghĩ, đến mình. Cho nên, Xã hi lon lc: Trai tài, thì đi làm cu-li, cho khp 4 phương tri – Gái sc, đành mang cái “vn t có” ra, mà kiếm ăn  khp hang cùng, ngõ hm. Ngi trong phòng có máy lnh, ông Tng, có thu được thc trng thê thm này, hay không?

– Về mt Tư tưởng, thương dân chúng, các ông, chăm sóc cho h, càng kĩ. S h non nt, d b ăn phi b ca “bn phn đng”. Chính vì vy, các ông, mang Ch nghĩa Mác – Lê, mt món ăn, đã b ôi thiu ra và xào nu nó lên. Sau đó, dcòn sng xít, cũng bt dân chúng, phi nhm mt mà nut. Ng đc, hu xét.

Món “đa nguyên – đa đng”, mà dân chúng thèm? Đinh Thế Huynh, thay mt Đng CS, từ chi thng thng. Và, chng cn, được Nhân dân y quyn, ông ta, trng trn tuyên b: “Vit nam, không có nhu cu đa nguyên – đa đng”.
Món Nhân quyn, thì sao? Đng có mơ. Có tai, phi như điếc – Có mt, phi như mù –Có mm, phi câm như hến. Ý nghĩ, cũng phi được Đng cho phép. Đng có thng sai, mà phê bình – Đng có thy Đng hu đu, mà dè bu. Ngược vi Đng,là “thù đch” – Trái vi Đng, là “phn đng” và nơi cư trú tiếp theo, s là lao tù ca Cng sn. Không th khác.

6- Ông ơi! Dân chúng, ch mun ông, 1 ln, th hin s “quan tâm” đến h. Bng cách, hãy tr li Vũng Áng. Đ, hi thăm bà con ngư dân: “Chúng mày, sng –chết như thế nào?”. Sau đó, ngp ln vài vòng trên bin. Cui cùng, ngi dng háng trên bãi cát và ăn cá, mà bà con, va đi lng, đánh bt v. Làm được như thế, ông s hi sinh, cho ngành đánh cá và ngành du lch bin. Hàng chc triu con người, đang bám bin mưu sinh. H, s tôn ông, là Thánh sng. Làm được như thế, mi cuc biu tình vì Môi trường bin, t khc s tan. Vic gì, phi dùng đến h sách, là đàn áp h.

Công an và Quân đi, s được rnh tay. H s tr v, làm đúng nhim v ca mình. Biên cương ca T quc, s được gi vng. Bn bt lương, s hết đường áp bc và cùm kp dân lành.
– Ông . Mun lo cho dân, vic thiết thc nht ca Đng lúc này: “đáng mười làm mt – đáng c tiêu na”.
Chủ tch H Chí Minh ca các ông, du có vĩ đi đến đâu, thì mt cái lăng to – mả ln, cũng đã là quá đ. Dng thêm hàng lot tượng đài ca Ch tch, trên khp Đt nước, cũng chng th, làm cho uy tín ca Người, tăng thêm. Nếu không mun nói, phn tác dng.

Các ông, hãy rà soát li, nhng cơ quan – nhng đoàn th – nhng con người tht sự không cn thiết và gii tán chúng đi. Vic đó, s giúp Đt nước, tiết kim hàng chc t USD, mi năm.
Hãy dành s tin đó, mà chăm lo cho dân – Hãy dành s tin đó, mà xây thêm trường hc. Cho các cháu thiếu nhi, không phi tht hc và, không phi hc, trong nhng cái “chung” hc na – Hãy dành s tin đó, mà dng thêm nhiu nhà thương. Cho người bnh, đ phi, “ba bn người, mt giường” và, không phi chết, vì không có tin khám cha bnh na.

7- Cả cuc đi, ông ch dành, đ nghin Mác – Lê. Ông có th, nói vanh vách: “Cách mng, không thxut khu”, là câu nói ca ai –  tp my và trang th bao nhiêu ca kinh đin. Ông cũng có th, dn li ca Putin: “Xut khu Cách mng Dân ch, ch mang ti bo lc, bn cùng và thm ha xã hi”. Đ bin minh, cho cái s “n đnh” gi to,  nhng chế đ đc tài. Thông qua đó, gián tiếp đe da Nhân dân: Đng có mơ, ti cuc Cách mng Dân ch  Vitnam. Ông và c Putin na, đu có th, nói như nhng con vt và ch nhìn thy Thc tin, mt cách hết sc phiến din. Ai đã “xut khu cách mng vô sn”, sang 2 nước láng ging, là Lào và Campuchia. Đ, 2 x s hin lành đó, điêu linh? Phi chăng, nhng cuc Các mng Dân ch Nga xô và các nước CS Đông Âu,đã đem ti “bo lc, bn cùng và thm ha xã hi”, hay ngược li?
Các ông, u mê. Đến gi này, vn nghĩ, mình là “đnh cao trí tu ca Nhân loi” – vn mun, ngi xm lên Thiên h. Không biết rng: “Ln– dê, chy đến lò đ t/ Mi bước, càng gn cõi chết thôi”. Không “thế lc thù đch và phn đng” nào, có th, lt đ được chế đ ca các ông. Chính cách cai tr ca các ông, s dn các ông, ti ch chết và làm cho c Đt nước, b kh lây.

8- Nhà Chu bên Tàu, giành và gi được Chính quyn, ròng rã trong sut 800 năm tri. Bí quyết ca h为以牧之Vô vi dĩ mc chi. Nghĩa là, thun theo T nhiên – thun theo Xã hi, mà cai tr dân chúng. T khc, Dân an – Quc tr.
 Vitnam, thin sư Đ Pháp Thun, cũng có tư tưởng y. Ông đã th hin nó, trong bài thơ “Quc t” ni tiếng ca mình. Chng có nh, dân chuyên Văn như ông Tng, li chưa tng, được đc bài thơ y? Hay, đc ri, mà không hiu? Hay, hiu ri, mà không biết cách vn dng?

Thương ông Tng: có Tâm, nhưng chng đ Tm. Phép tr nước, ch được hc 1 cách lt pht, chng đến nơi – đến chn. Đng đng, biết ông, mt m – chân chm. Nhưng, chúng vn c tình, dng ông lên. Ch ct, làm bình phong, cho chúng vơ vét. Chúng, được “ăn c” – còn ông, phi đi “đ v”.

Mun giúp ông mt tay, lão dch Lc thao, chuyn cho ông, tham kho. Không cơn lão, đã đành. Ông Tng, còn đnh sai lũ lau nhau, xung bt lão. Làm ơn – nên oán. Đến bây gi, lão đã ngra: “đàn cm, đem gy tai trâu”, nó có nghĩa, là như thế nào.

Chàoông.

Nguyn Tiến Dân
Tm trú ti 544 đường Láng – qun Đng đa – Hà ni.

Tel: 0168-50-56-430